Nhiễm Tái Tái nói “Mình ở đây đợi các cậu.”
Mục Nhĩ cùng Đường Tiểu Náo như cơn gió chạy tới trước mặt Mạc Diệp Thanh và Phong Dã Hồi.
Bốn người gặp mặt, người mở miệng trước là Mục Nhĩ, cô không biết nên để tay ở chỗ nào “Sao đàn anh cũng ở đây?” Cô tuyệt đối là một người tẻ nhạt.
Mạc Diệp Thanh mặt không đổi sắc “Không đến làm sao gặp được em.”
Giọng nói của anh đặc biệt chua, Phong Dã Hồi nghe thấy liền huých anh một cái, cúi đầu như đang suy nghĩ gì đó.
Mục Nhĩ bị một câu nói của Mạc Diệp Thanh khiến cho khuôn mặt đỏ bừng.
Đường Tiểu Náo cố lấy hết dũng khí, hướng về phía người đang cúi đầu “Phong Dã Hồi, tôi có thể nói chuyện riêng với anh không?”
Phong Dã Hồi giương mắt nhìn Dường Tiểu Náo, ý bảo cô đi về phía cửa sổ không có người đứng.
Để lại Mạc Diệp Thanh cùng Mục Nhĩ, Mục Nhĩ vẫn còn đang suy tư, rốt cuộc lời nói của đàn anh có ý gì? Là ghen sao? Hay là tức giận cô đi chung với Nhiễm Tái Tái? “Đàn anh, em......”
“Ăn cơm tối chưa?” Mạc Diệp Thanh ngắt lời cô, khuôn mặt không có biểu cảm gì hỏi cô.
Mục Nhĩ lắc đầu, vừa nhắc tới cô liền cảm thấy đói bụng.
Mạc Diệp Thanh nắm cổ tay cô, đưa cô ra ngoài.
“Đàn anh chúng ta đi đâu vậy?” Mục Nhĩ đi theo phía sau hỏi, Mạc Diệp Thanh trả lời đơn giản “Ăn cơm.”
Mắt thấy sắp ra khỏi phòng, Mục Nhĩ liền khẩn trương “Đàn anh, em đến cùng bạn, chúng ta.....” Có thể nói với bạn em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-phi-tinh-tham-gia-dua-gion-cuoi-that/575261/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.