Dừng xe, lại không xuống xe, ngược lại Mạc Diệp Thanh khóa cửa xe lại.
Lúc Mục Nhĩ phấn khích nhìn phong cảnh bên ngoài cửa xe gọi Mạc Diệp Thanh, Mặc Diệp Thanh nhẹ nhàng ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, kéo cô đến trước mặt mình, chậm rãi tới gần, hôn lên cái miệng đang lảm nhảm của cô.
Lần đó là vạn bất đắc dĩ nên mới thân mặt, sau đó Mục Nhĩ chưa từng gặp Mạc Diệp Thanh, hôm nay cố ý nói nhiều như vậy là để che giấu kích động khi gặp anh, hôm nay được anh hôn, đầu óc cô đang tụ máu, không khỏi giật mình!
Sao đàn anh lại hôn cô chứ?
Đàn anh đang làm gì vậy?
Chẳng lẽ hôm nay đàn anh cũng không thoải mái trong người?
Đàn anh nhìn qua rất bình thường!
Mạc Diệp Thanh đưa tay che đôi mắt đang trừng to của cô, nụ hôn sâu hơn, lấy bàn tay đặt giữa hai người ra, kéo ghế ngồi xuống, dán vào cô gần hơn.
Chỉ muốn hôn cô nên Mạc Diệp Thanh liền hành động.
Lúc tan học chính là muốn đi nhìn cô một cái, cô lại chớp chớp đôi mắt vô tội, quay trở lại, hỏi anh vấn đề kỳ quái, trêu chọc khiến cho anh tê dại, không kìm hãm được muốn ôm cô, muốn hôn cô.
Mục Nhĩ mơ màng nhịp tim đập liên tục, cuống cuồng nghĩ đàn anh bị làm sao vậy? Không phải là khác lạ ở chỗ nào chứ?
Mạc Diệp Thanh nghiêng đầu hôn cái miệng nhỏ nhắn của cô, đầu lưỡi cạy ra hàm răng không hề phòng bị của cô, hút cái lưỡi của cô, trêu chọc cô, một tay nâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-phi-tinh-tham-gia-dua-gion-cuoi-that/575246/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.