“Đùa giỡn kiểu gì vậy, đồ đã tặng đi rồi sao có thể lấy lại chứ?”
“Bất quá, Mục Nhĩ, thật sự rất đắt sao?” Đường Tiểu Náo nhìn thế nào cũng không thấy đống chai lọ nhỏ này có chỗ nào đặc biệt.
Quý Tư nhún vai cười nói “Mục Nhĩ, thứ này đối với cậu rất hữu dụng.” Đương nhiên cô cũng sẽ dùng.
Trì Mộc Nhiên gọn gàng linh hoạt đeo túi bằng vải bố lên lưng, bộ dạng như rất vội “Đi thôi!”
Nhìn thấy dáng người cao gầy, nhanh chóng rời đi của Trì Mộc Nhiên, những người khác ở trong ký túc xá đã sớm thành thói quen.
Thói quen mặc quần áo, trung tính, động tác tứ chi, dương cương, mà ngay cả cách nói chuyện, nếu ai không biết sẽ cho rằng cô ấy là nam.
“Người kia là nam hay nữ?”
Trì Mộc Nhiên đã nghe rất nhiều điều tương tự như vậy, cũng đã tập thành thói quen.
Ký ức còn khiến cho các cô cảm thấy mới mẻ chính là có một lần một đứa trẻ dè dặt chớp đôi mắt to đáng yêu trộm nhìn Trì Mộc Nhiên, hỏi những người khác “Người đó là chị gái hay anh trai?”
Những người khác đều ôm bụng cười, không ít người lấy điều này kích động Trì Mộc Nhiên, rõ ràng cô lớn lên có khuôn mặt thanh tú như vậy.
Ngày thứ sáu sau khi học xong tiết học cuối cùng, không có kế hoạch đặc biệt, tất cả đều ai về nhà nấy.
Mỗi lần Mục Nhĩ về nhà trước tiên nhất định phải tới nhà ông bà ngoại đi bộ một vòng, từ nhỏ cô lớn lên ở đây, tình cảm với ông bà ngoại rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-phi-tinh-tham-gia-dua-gion-cuoi-that/262108/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.