“Mình không muốn sống nữa!”
“Tại sao mình lại ngu ngốc như vậy chứ!”
Vô cùng uể oải cầm điện thoại từ trong nhà vệ sinh đi ra ngoài, Mục Nhĩ ai oán giống như chú chó nhỏ bị vứt bỏ, ngã xuống cái giường gần nhất.
Trì Mộc Nhiên đã sớm hết thuốc chữa với chỉ số thông minh và cảm xúc của cô ấy, đẩy Đường Tiểu Náo vào nhà vệ sinh “Nhanh đi tắm rửa sạch sẽ rồi hãy ra ngoài.” Tiện tay khóa cửa lại.
“Không......Muốn......A......”
“Mình không tắm, trời lạnh như vậy, nhiệt độ ở bên ngoài bao nhiêu vậy!”
“Mục Nhĩ! Cứu mạng!”
“.........”
Ba người kia hoàn toàn không đếm xỉa gì tới tiếng kêu như quỷ rống của Đường Tiểu Náo, mỗi người đều làm việc của bản thân.
Vùng vẫy mấy phút, với kinh nghiệm phong phú tích lũy được trong cuộc sống, Đường Tiểu Náo biết không ai cứu mình, lòng không phục “Hu hu hu, bắt nạt người khác.” “Sau này không có ai để ý tới các cậu nữa.” “Nếu bị cảm thì ai chịu trách nhiệm.” Mạnh mẽ kéo quần áo xuống giống như có thù hận với quần áo vậy.
Trước khi về ký túc xá, cô vẫn còn nói, trời lạnh như thế này ở ký túc xá ai mà đi tắm thì người đó là người bị bệnh thần kinh ấy nhỉ!
Trì Mộc Nhiên độc tài, hu hu hu hu.
Trước mặt Trì Mộc Nhiên, Đường Tiểu Náo là con thỏ trắng đáng thương, Trì Mộc Nhiên là sói xám, căn bản không cùng cấp bậc, càng đừng nói tới là đối thủ!
Hiện tại Mục Nhĩ hoàn toàn bị mây đen bao phủ, hôm nay tâm tình Quý Tư rất tốt, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-phi-tinh-tham-gia-dua-gion-cuoi-that/262104/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.