Ba Đạt: đồng ý.
Hai chữ ngắn ngủi nhưng Hà Phỉ Phỉ nhìn đi nhìn lại rất nhiều lần, sau đó đùa giỡn với anh.
Vương Bát Chi Khí: Cái này là Kiều Hoa định cắt tiểu Kiều Hoa sao【 cười cry】
Lão Xuân ca: trả lời thay cho Kiều Hoa: vì em, cho dù có cắt trăm ngàn lần anh bằng lòng【 mỉm cười 】
A Đại: trả lời thay Kiều Hoa: Tiểu Kiều Hoa thì có là gì, trái tim của anh cũng có thể moi ra đưa cho em bất cứ lúc nào, anh muốn cho em tất cả thế giới của anh【 mỉm cười 】
Vương Bát Chi Khí: 【 mỉm cười 】vậy hãy chuẩn bị sẵn hết đi nha.
Lão Xuân ca: mẹ kiếp đúng là đầu óc tối dạ, những lời này tôi muốn rút lại,【 Hình động vẫy tay 】 tôi muốn tố cáo giáo viên dạy ngữ văn của cô, tại sao lại có thể để cho một đứa tối dạ như cô tốt nghiệp được chứ.
Ba người nói chuyện phiếm một lúc, nhưng vẫn không thấy Kiều Hoa xuất hiện, vì vậy chuyển qua nói xấu anh.
A Đại: chẳng lẽ bị kích động tới mức rơi điện thoại vào bồn cầu rồi.
Lão Xuân ca: cô cho rằng ai cũng như cô sao, đi vệ sinh mà còn mang theo điện thoại di động.
Vương Bát Chi Khí: Tôi. Sao nào, anh dám lớn lối không phục Long Ngạo Thiên tôi sao?【 mỉm cười 】
Lão Xuân ca: nói ra có thể các người không tin, nhưng Triệu Nhật Thiên là cháu của tôi, tôi là Triệu Thượng Thiên【 mỉm cười 】
A Đại: các người cứ tiếp tục chiến đấu, được rồi, tôi tiếp tục làm trọng tài【
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-phi-thong-minh/1478527/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.