Hà Phỉ Phỉ sửng sốt hai giây, rồi lập tức mở tin nhắn ra, kéo xuống từng chút từng chút một, nhưng lại không tìm thấy tin nhắn nào của Kiều Hoa. Cô chưa có ý định từ bỏ, lại nhìn lại một lần nữa, cuối cùng mới thở dài một cái, nói không chừng Kiều Hoa cũng chỉ thuận miệng nói đùa một chút, anh ấy sẽ không thật sự làm như vậy...... Cô vốn muốn mua chút đồ chơi cho Đạt Ca, Đạt Muội, nhân tiện biểu đạt lòng biết ơn đối với Kiều Hoa.
Hơn một năm nay, quan hệ của cô và Kiều Hoa vẫn rất tốt, lần trước trong lúc vô tình cô nói ngày sinh nhật của mình, kết quả là vào ngày sinh nhật lần đó, liền thấy Kiều Hoa vẽ thâu đêm để hoàn thành tác phẩm nhân vật trong tiểu thuyết của cô để chúc mừng sinh nhật cô. Nét vẽ tinh xảo, ấm áp, dưới ngòi bút của anh trên màn hình hiện lên một nhân vật có nụ cười rực rỡ đến chói mắt, mọi người cùng nhau chúc cô sinh nhật vui vẻ, Hà Phỉ Phỉ nhận được món quà như vậy thì cảm thấy sống mũi ê ẩm.
Cho nên cô vẫn muốn đáp lại món quà này của anh, không cần phải quá sang trọng, chỉ cần thể hiện được tấm lòng là được rồi.
Đang lúc cô chuẩn bị tắt Microblogging thì có một tin nhắn hiện lên.
Nhìn thấy cái tên quen thuộc thì Hà Phỉ Phỉ theo bản năng kêu "Mẹ nó" một tiếng.
Gió thổi mây trôi trên sông: Cố, số nhà xxx, khu xxx thành phố Hàng Châu.
Thím ba bạn tìm đàn ông:!!!!! Kiều Hoa, anh cũng ở Hàng Châu?!!?!?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-phi-thong-minh/1478520/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.