Một ngày cuối tuần nữa lại đến, ngày hôm ấy trời trong xanh nắng chan hòa. Nhiệt độ không quá lạnh cũng không quá nóng, gió se sẽ mơn man.
Ngày hôm ấy dường như được ông trời cân đo đong đếm mọi thứ đến mức hoàn hảo. Mấy ngày hôm nay trời cứ mưa suốt, bầu trời cao xanh tạnh ráo cũng khiến con người ta thấy khoan khoái hơn. Có lẽ thế giới này vẫn còn chút gì đó đáng giá.
Hôm nay Tăng Như Sơ phải dậy sớm để làm nốt kế hoạch, kết thúc dự án. Lúc cô tỉnh trời mới tờ mờ sáng. Rèm cửa trong phòng ngủ được kéo kín làm ánh sáng xuyên qua càng mỏng manh mờ nhạt hơn.
Cô khẽ khàng ngồi dậy, không muốn đánh thức Phó Ngôn Chân nằm cạnh. Anh đang say giấc nồng, nửa thân trên c.ởi trần, chăn bông đắp hờ trước ngực, bờ vai và cần cổ lộ rõ, xương quai xanh gợi cảm, đằng sau vai còn mấy vết cào. Da Phó Ngôn Chân rất trắng nên chỗ vết cào kia càng nổi bật. Cô nhìn chằm chằm vào nó, quả đúng thật là chính tay cô cào, nhưng cô cũng không phải một người tùy tiện cào người khác…
Ánh mắt liếc nhìn lơ đãng ra chỗ khác liền bắt gặp quần áo của hai người nằm rải rác trên mặt đất một cách bừa bãi, từ cái áo ngủ màu xám của Phó Ngôn Chân cho đến đồ lót của cô…
Gò má cô nóng bừng, vội xuống giường ra ngoài. Hai tiếng sau Phó Ngôn Chân mới tỉnh dậy. Vừa mở mắt ra đã thấy chỉ còn một mình mình trên chiếc giường êm ái sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-nganh/3360587/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.