Phó Ngôn Chân biết Trần Lộ Thu rất cần cơ hội hợp tác này. Trong những năm gần đây Thiên Hối và Phương Đại đã cạnh tranh gay gắt với họ, liên tục đưa ra mức giá thấp hơn một nửa, thậm chí còn hạ thấp hơn nữa nhằm giành lấy một số khách hàng lớn.
Ngoài ra, xét hành vi của Trần Lộ Thu khi nhờ Tăng Như Sơ đến đón anh ở sân bay và phản ứng nhạt nhẽo của anh ta trước nơi ở của Tăng Như Sơ ngày hôm qua, Phó Ngôn Chân chắc chắn rằng người này sẽ đồng ý với “đề nghị” của mình.
Tăng Như Sơ không nhận hoa, cô chuyển ánh mắt sang vết thương trên mắt cá chân của Phó Ngôn Chân, vùng da gần đó đã sưng lên một cách rõ ràng.
“Hôm qua về anh có tắm không?” Cô hỏi.
“Có.”
“Vết thương dính nước à?”
Phó Ngôn Chân nghĩ lúc ấy anh không để ý nên chắc bị dính nước rồi.
Thấy phản ứng của anh, Tăng Như Sơ thở dài, để anh ngồi trên ghế, đi lấy cồn sát trùng và bông gạc, muốn giúp anh lau sạch vùng da xung quanh vết thương. Dẫu sao vết thương này cũng là anh chịu thay cho cô. Phó Ngôn Chân tối qua khi tắm không chú ý, lớp vảy trên vết thương bị nước thấm vào mềm ra khiến vết thương lại rỉ máu, vết răng nanh đỏ hằn nhìn rất bắt mắt, cô cầm cồn và bông băng vừa lau miệng vết thương vừa trách, “Không phải tôi đã bảo anh đừng để dính nước cơ mà?”
Biết Phó Ngôn Chân không thích nghe những lời cằn nhằn này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-nganh/3360556/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.