🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Phó Ngôn Chân chỉ có nửa ngày nghỉ, sáng sớm mai sẽ phải trở lại trại huấn luyện. Buổi trưa Thẩm Du gọi điện cho cậu rủ cùng đi ăn tối, còn ba hoa mấy ngày không gặp vô cùng nhớ nhung.



Nhưng Bùi Chiếu đã vạch trần cậu ta ngay trong một nốt nhạc, thằng chó này sáng nay làm vỡ bình hoa mà mẹ nó thích nhất, đã bị ăn chửi một trận lại còn bị cấm cửa không được ra ngoài. Vậy nên cậu ta đành phải lôi Phó Ngôn Chân làm cớ.



Tăng Như Sơ không muốn bị hiểu lầm nên cao giọng lặp lại, “Tôi tự mua.”



Phó Ngôn Chân nhếch chân mày, “Biết rồi.”



Cậu ngừng một chút rồi thủng thẳng bổ sung, “Không có anh đẹp giai nào tặng.”



Tăng Như Sơ: “…”



Mấy câu nói bình thường sao cứ qua lời cậu ta lại thành là lạ thế nhỉ.



Phó Ngôn Chân nhìn từ trên xuống, mặt nhơn nhơn tủm tỉm, bắt gặp nét lúng túng ngượng ngùng của cô thì lại không kìm được đùa dai, “Không sao, sau này chắc sẽ có người tặng thôi.”



Tăng Như Sơ nghiêng mặt lờ cậu ta.



“Cậu chưa ăn tối phải không?” Thẩm Du nhiệt tình mời mọc, “Bọn mình cùng đi ăn đi.”



“Tôi phải về nhà rồi.” Cô bảo với Thẩm Lân Khê khoảng 6 giờ sẽ về, hiện tại cũng hơn 5 giờ.



“Về nhà làm gì?” Thẩm Du liến thoắng, “Cậu đừng vừa thấy bọn này đã nhất quyết đi về vậy chứ.”



Tăng Như Sơ ngập ngừng, “…Vốn dĩ tôi…”



Đang muốn đi về mà.



“Người ta là học sinh ngoan, về nhanh để

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-nganh/3360521/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ương Ngạnh
Chương 14
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.