Nàng gật đầu không do dự, “Muội sẽ không để cho cha mẹ mình chết oan.” 
“Vậy muội có từng nghĩ đến cách báo thù nào không?” 
Nàng giương mắt, nhìn hắn, “Muội... muội định đêm nay sẽ lén vào Ngụy phủ, sau đó chuốc độc cho Ngụy Thế Sơn.” 
“Sau đó thì sao?” 
“Chỉ cần có thể tự tay giết lão ta, muốn chém muốn giết, muốn lột da cắt thịt muội cũng không màng.” 
“Vậy còn huynh? Muội quăng huynh đi đâu?” 
Dung Tiểu Mãn ngẩn ngơ, ánh mắt đầy phức tạp nhìn hắn. 
“Muội định làm sao với A Bảo đây?” 
Nàng nhìn sang A Bảo đứng bên cạnh hắn. 
“Huynh và A Bảo xem muội như người quan trọng nhất trên đời, còn muội, không nói một tiếng đã muốn bỏ đi, lỡ như bất hạnh bỏ mạng, vậy chẳng phải là để lại đau đớn và bi thương vô hạn cho huynh và A Bảo sao.” 
“Tiểu Mãn, cha mẹ muội linh thiêng, chẳng lẽ lại muốn dòng máu cuối cùng của Hạ gia vì một tên Ngụy Thế Sơn mà bỏ mạng sao?” 
“Tam ca...” 
“Dung. Tiểu. Mãn.” Hắn gằn từng chữ gọi nàng, nghiêm mặt nói: “Muội nghe rõ cho huynh, dù muốn báo thù nhưng cũng phải đợi tìm thời cơ thích hợp mới được, huynh không cho phép muội mạo hiểm tính mạng chỉ để làm ra những chuyện ngu xuẩn.” 
“Bắt đầu từ bây giờ, muội ngoan ngoãn ở vương phủ cho huynh, về chuyện thân phận của muội, trừ huynh ra, tạm thời vẫn chưa có ai biết.” 
“Về phần Ngụy Thế Sơn, huynh sẽ tìm cơ hội để nắm nhược điểm của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-nganh-thien-tue/2454157/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.