Cát Tiềm: "Kiều Dự, thật ra chúng tôi đánh ra cậu không hề thua kém Nhạc Thượng Trì, nhưng cậu biết tại sao chúng tôi chọn Nhạc Thượng Trì mà không chọn cậu không?"
Kiều Dự đứng dậy, im lặng một chút rồi đáp: "Biết ạ."
"Hử?"
"Đoạn điệp khúc cuối tôi rớt nhịp."
"Hiểu bản thân quá ta." Cát Tiềm gật đầu, "Đúng rồi, sau khi Nhạc Thượng Trì huýt sáo thì cậu không theo kịp tiết tấu nữa, mặc dù đã khắc phục ngay sau đó nhưng đây chính là điểm trừ lớn nhất, chúng tôi không thể nhắm mắt bỏ qua, hiểu chứ?"
Kiều Dự trả lời: "Hiểu rồi."
Cát Tiềm cổ vũ: "Tốt lắm, tôi đánh giá cậu rất cao."
"Cảm ơn thầy Tiềm, cảm ơn ban giám khảo." Kiều Dự trả lời, ngồi xuống.
Trên bàn giám khảo, Tô Quế Nghi tò mò mở tất cả bài hái thí sinh và giám khảo lựa chọn trải ra bàn, ngạc nhiên: "《Một con vịt》,Nhạc Thượng Trì cậu chọn đại thật à? Anh Minh với Kiều Dự là tình ca, Wilcox, anh nghĩ hai cậu ấy biết hát ngôn ngữ này hả? Ôi chị Tình em biết bài này nè, mẹ em hay nghe lắm!"
Cát Tiềm bịt mỏ Tô Quế Nghi.
Tô Quế Nghi: "..." Lỡ lời.
Sau đó chương trình vẫn diễn ra êm đềm, thí sinh chưa biểu diễn không còn đông nữa, trải qua hai lần giải lao giữa giờ thì toàn bộ thí sinh đều đã biểu diễn xong. Trong lúc ấy có năm thí sinh từ lớp A rớt xuống lớp B chung đàn với Kiều Dự, Lâm Đoạn Đình được thách đấu một lần nhưng không làm khó được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-niem-so-khai/3557744/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.