Lúc Ngu Lạp về đến trường thì giờ tự học tối vừa kết thúc. Trước cổng đậu rất nhiều xe riêng, từ xa Ngu Lạp đã nhìn thấy chiếc xe bảo mẫu Tưởng Tiêu Nhã sắp xếp đưa đón cô đi và tan học.
Đừng nhìn Tưởng Tiêu Nhã cho cô ví tiền hàng hiệu, mua áo quần đắt đỏ, dùng xe riêng đưa đón cô mà lầm. Thật ra nếu nói Tưởng Tiêu Nhã rất tốt với cô thì cũng không chắc, đây chẳng qua là thỏa mãn lòng hư vinh khác của bà mà thôi.
Cô nói tài xế của Trình Tông Nam dừng cách cổng trường 100 mét sau đó lặng lẽ trốn dưới tán cây lớn trước cổng trường. Đợi chừng nào có học sinh đi ra cổng thì cô mới men theo chân tường đục nước béo cò đi vào trong.
Vừa chạy đến cửa lớp liền trông thấy Trần Trạch Ninh đang đi tới, trong tay cậu cầm ba lô của cô.
Lúc ở trên đường cô đã nhắn tin cho Trần Trạch Ninh, bảo cậu lấy ba lô ra cho cô.
“Cậu cũng biết canh giờ ghê.”
Ngu Lạp chạy đến thở hổn hển, Trần Trạch Ninh đưa tay vỗ lưng cô để thuận khí.
Ngu Lạp chống nạnh, duỗi tay lấy ba lô đeo lên vai, trên tay cô cầm hai cái túi trong suốt bên trong đựng hai ly cocktail.
Lúc tính tiền, nhân viên quầy bar nói hóa đơn của cô không cần trả, có lợi ngu gì không lấy, thế là lập tức gọi hai ly cocktail to cực kỳ đắt tiền.
Vốn có quy định không đóng gói, nhưng trải qua chuyện đêm nay khiến bartender nhìn ra quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-nguyen/2580682/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.