🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi lại muốn khóc: "Chị ơi, trước đây chị không dữ như vậy."



Chị ấy khựng lại: [Trước đây em cũng không vô dụng như vậy.]



Sao tôi lại trở nên như thế này? Trước khi ngủ, ký ức của tôi quay ngược lại vụ tai nạn năm năm trước.



Lúc đó tôi vừa thoát chết, khi tỉnh lại ngoài tin dữ về cái c.h.ế.t của Cam Hạnh, còn có vô số lời chỉ trích và suy đoán.



Họ nói tôi tham sống sợ chết, bỏ Cam Hạnh ở nơi nguy hiểm rồi tự mình chạy trốn, khiến cho thời gian cứu hộ chậm trễ, Cam Hạnh không thể sống sót.



Tôi không thể tranh cãi với ai xem đó có phải lỗi của tôi hay không, Cam Hạnh thực sự đã chết.



Người đối xử tốt nhất với tôi, yêu thương tôi nhất trên thế giới này, vì tôi mà cuộc sống dừng lại ở quãng thời gian đẹp nhất.



7



Ngày hôm sau, tôi nghe cảnh sát nói tài xế gây tai nạn do lái xe khi đang say rượu, đang trong tình trạng nguy kịch ở phòng cấp cứu.



Không phải lỗi của tôi, không phải do tôi lái xe không đúng cách. Trong tai họa bất ngờ này, ngay cả cảnh sát cũng khen tôi phản ứng nhanh, xử lý đúng cách, tránh được một cú đ.â.m chí mạng.



Cam Dục ở trong phòng bệnh nghe xong chuyện này thì nhếch mép: "Mày may mắn thật."



Không nghe ra là đang chế nhạo hay thật sự nghĩ vậy.



Nhưng chị ấy ở trong đầu tôi thì không thể nghe được giọng điệu mỉa mai như vậy: [Vận may của em đương nhiên rất tốt,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-nguyen-hanh-phuc/3576113/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.