🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Một câu nói chẳng đầu chẳng đuôi nhưng tôi hiểu.



Anh ta giải thích với tôi, tối qua họ không làm gì ở phòng ngủ chính, vì anh ta nôn nên mới thay ga giường.



Nhưng có khác gì không?



Tôi bước vào nhà chính, một bà lão tóc bạc trắng ngồi trên xe lăn quay đầu lại, nở một nụ cười rạng rỡ với tôi: "Hạnh Hạnh, con đến rồi à?" . Truyện Mạt Thế



Bà gọi tên chị tôi, mẹ Dịch bị bệnh não, sau khi phẫu thuật mở hộp sọ thì để lại di chứng.



Bà không tỉnh táo, cũng không nhớ được chuyện và người, dù tôi dạy bao nhiêu lần, bà vẫn luôn nhận nhầm tôi là Cam Hạnh, người thường đến nhà chơi hồi nhỏ.



Còn tôi là Cam Nguyện.



Hai năm nay, tôi đã quen với việc đóng vai Cam Hạnh trước mặt bà, vì bà rất yêu Cam Hạnh.



Tôi quỳ xuống bên cạnh bà, tựa đầu vào chân bà, mẹ Dịch nhẹ nhàng vuốt ve mặt tôi, sờ thấy nước mắt tôi, bà hơi hoảng hốt: "Con sao vậy?"



Tôi nói: "Con ốm rồi, con sợ."



"Không sợ không sợ, dì thương con, Hạnh Hạnh ngoan, dì thương."



Tôi không sợ chết, điều tôi sợ nhất là một người phải chịu đau đớn giày vò mà không có ai bên cạnh, còn những người thân thiết nhất thì đứng nhìn lạnh lùng, thậm chí còn vỗ tay hả hê.



4



Ngày 8 tháng 9 là ngày giỗ của chị gái tôi.



Ngày này, tất cả những người yêu thương chị đều đến mộ chị để viếng.



Không ai muốn tôi xuất hiện, nếu không phải vì

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-nguyen-hanh-phuc/3576109/chuong-3.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ước Nguyện Hạnh Phúc
Chương 3
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.