Chap 160:
Đến gần chiều cũng là lúc Trinh phải tạm rời xa ngôi nhà chứa nhiều kỷ niệm, tôi vác vali xuống bên dưới đặt vào xe. Trinh chào mọi người rồi bước ra bên ngoài nơi tôi đang đứng đấy đợi.
- Nhớ ăn uống đầy đủ nha, qua tết mình lại về thôi hihi! – Trinh khẽ mỉm cười.
- Ừ mình nhớ mà, có thể… có thể cho mình ôm một cái được không! – Tôi ngập ngừng dang tay.
- Không ngại hả hihi! – Trinh nheo mắt liếc nhìn tôi.
Tôi giật mình, cảm giác ngại ngùng bắt đầu trỗi dậy, tôi định thu tay lại thì người con gái ấy đang xòa vào ôm chầm lấy. Tôi khẽ mỉm cười rồi đưa vòng tay ôm lấy.
- Được rồi, mình đi đây T nhé! – Trinh buông tôi ra rồi nở nụ cười.
- Ừ tạm biệt!
Chiếc xe lao vút rồi khuất bóng sau dãy nhà, tôi đứng đó lặng nhìn theo, cái cảm giác luyến tiếc bên trong lòng, tôi biết hết tết thì Trinh sẽ quay trở lại nhưng cảm thấy thời giác đó sẽ rất dài. Tôi nhìn vào màn hình rồi thở dài.
- Giờ sang nhà của em thôi nhỉ!
Tôi quay vào bên trong nhà, bước lên phòng nhưng cũng không quên quay lại nhìn về phòng của Trinh. Căn phòng bây giờ đã đóng cửa, cái cảm giác không còn được như lúc xưa nữa, tôi quay lưng đi vào chuẩn bị sang nhà của nàng. Đến tối, tôi đã có mặt tại nhà của nàng, vẫn như mọi ngày tôi nấu cơm, nàng phụ cái cảm giác ấy thật hạnh phúc biết bao.
- Anh ơi lấy cho em chai nước mắm với hạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-mo-hoa-phuong-do/1325418/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.