Chap 142:
Ngồi bên dưới tôi lấm la lấm lét viết vào một mảnh giấy nhỏ ném sang thằng Ts.
- Chiều bảo mọi người ở lại, có kèo trả thù cho tụi bây rồi nè.
Nó quay sang nở nụ cười đê tiện không chịu được, sau đó tôi lại ném tiếp một mảnh giấy khác sang Phương.
- Phương chút nữa đừng về ở lại một chút T có chuyện muốn nói.
Nhận tờ giấy Phương quay người lại đưa cánh tay lên làm kiểu ok rồi nháy mắt đầy đáng yêu. Thông báo cho đồng bọn xong tôi cũng yên vị lấy lại trạng thái tốt nhất, gương mặt được thể hiện rất chi là ngầu lòi. Chưa ngầu được tẹo nào thì ăn ngay cái véo từ nàng.
- Thư với chả tình nè hihi! – Nàng nói nhỏ.
- Bậy không có đâu, làm gì mà thư tình! – Tôi cũng nói nhỏ.
- Hihi đó không phải thư tình thì là gì, trai gái bí bí mật mật kia chắc chắn gian tình thì có! – Nàng bĩu môi rồi nhìn lên bảng.
- Anh thề luôn không phải đâu, thư khủng bố đó! – Tôi cố gắng giải thích.
- Khủng bố gì vậy lớp trưởng, ai khủng bố, đã có ai thiệt mạng chưa! – Giọng thầy Sơn vang lên.
Tôi giật bắn mình, nhìn lên gương mặt đang nở nụ cười đầy nham hiểm cực độ, mặt tôi mếu xệch đi.
- Thưa thầy chưa… chưa có ạ!
- Vậy lớp trưởng lên giữa lớp bơm xì dầu cho tôi, bơm khi nào bom nổ rồi có nạn nhân thì sẽ có khủng bố thôi, lên! – Thầy vẫn giữ nụ cười ma quái ấy.
Tôi lầm lũi bước lên, đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-mo-hoa-phuong-do/1325400/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.