Chap 139:
Sáng hôm sau, cơn mưa vẫn còn xối xả bên ngoài, âm thanh náo nhiệt từ bệnh viện cũng bắt đầu vang lên từ những người thân đi thăm, tôi mở mắt ngắm nhìn xung quanh nàng vẫn ngủ như một con mèo đáng yêu cứ rúc vào bên trong lồng ngực. Khẽ đỡ nàng tựa đầu vào cái gối êm ái tôi đứng dậy bước ra bên ngoài, đang ngáp ngắn ngáp dài vươn tay các kiểu thì tôi ngạc nhiên khi thấy Trinh đang ngồi trên hàng ghế bên ngoài, ánh mắt nhìn vào màn mưa, tôi tiến lại rồi ngồi xuống.
- Đến từ khi nào vậy! – Tôi khẽ nở nụ cười trên môi nhìn người con gái ấy.
- Hihi được một lúc rồi, tại thấy hai người còn đang ngủ say sưa nên mình ngồi ngoài đây đợi! – Trinh niềm nở nói.
- Ừ cảm ơn Trinh nha! – Tôi đưa ánh mắt nhìn vào màn mưa.
- Sao lại cảm ơn mình! – Trinh ngạc nhiên nhìn vào tôi.
- Hì cảm ơn vì Trinh vẫn luôn bên cạnh mình.
Chỉ như vậy thôi, người con gái ấy khẽ mỉm cười trên môi, ánh mắt vui vẻ rồi đứng dậy.
- Thôi mình vào bên trong nhé!
- Ừ vào đi em ấy vẫn còn đang ngủ, mình đi ra mua ít vật dụng vệ sinh cá nhân xíu.
- Ừ, mà mình nói với hai bác biết T ở trong này rồi.
- Cảm ơn mà sao Trinh biết mình ở trong này.
- Anh của Mi tối qua gọi điện nói cho mình biết, thôi mình vào đây.
Đến giờ tôi mới để ý không biết anh ấy đã đi đâu mà cả đêm qua không ghé sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-mo-hoa-phuong-do/1325397/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.