Chap 121:
Nàng lặng lẽ quay lưng từ từ từng bước, từng bước chạy thật nhanh, ba đứa con gái đứng đó chỉ trỏ gì đó vào tôi, còn Liên vẫn đứng đó vẫn nhìn vào nơi tôi đang chết đứng tại chỗ. Cơn mưa đã rơi, mang theo những giọt nước lạnh buốt của vùng núi, tôi hất mạnh người con gái ấy ra rồi quay lưng chạy, chạy thật nhanh như sợ người con gái ấy sẽ tan biến mất như trong nhưng giấc mơ tôi đã thấy.
- T , T thằng khốn nạn sao lại bỏ lại con người ta vậy hả, thằng khốn! – Tiếng của con Hoa bạn cùng lớp nói phía sau.
Tôi mặc kệ, tôi thật sự chẳng quan tâm cái gì nữa, chẳng muốn để ý bất kì điều gì hết, chỉ muốn thật nhanh, càng nhanh càng tốt chỉ để tìm thấy nàng.
- Em ơi mọi chuyện không phải như thế, thật sự không như thế, khốn nạn, khốn nạn aaaaaaaaa! – Tôi vừa chạy vừa hét như một thằng điên dưới cơn mưa.
Tôi khuất bóng khỏi con đường ấy, người con gái ấy từ từ bước đến bên con nhỏ lạnh lùng dơ tay lên, tiếng “Chát” mạnh mẽ vang lên giữa cơn mưa.
- Con mất dạy, mầy là được ai sắp xếp tới đây hả.
- Haha mầy là ai, có quyền gì hỏi tao.
- Tao nhắc lại, ai đã sắp xếp vụ này nói! – Liên đưa ánh mắt đầy lạnh giá hơn nhưng giọt mưa đang rơi.
- Tao không nói đấy, làm gì được tao, mà chàng trai kia cũng có vẻ quyến rũ đấy nhỉ, tao khá là thích đấy hahaha!
Liên tức tối giáng những cứ đấm vào mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-mo-hoa-phuong-do/1325379/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.