Chap 118:
Thàng 9/2010, đã gần mười năm trôi qua, những hình ảnh ấy lại hiện về, tôi quay sang nhìn người con gái ấy, bây giờ đã trưởng thành, đã là một cô gái xinh đẹp đầy hấp dẫn với bao người con trai. Cô bé ấy sau mười năm mà tôi đã quên đi đang ngồi đây bên cạnh với ánh mắt lạnh lùng.
- T đã nhớ lại chưa! – Liên vẫn đưa ánh mắt nhìn qua cửa kính vào nơi mà tôi và người con gái ấy đã gặp nhau.
- Ừ mình đã nhớ lại! – Tôi đưa ánh mắt nhìn ra bên ngoài.
- Bây giờ vẫn như thế, mình có thể gọi T bằng anh được không.
Câu nói của L làm tôi như có gì đó đang bóp nghẹt lấy, bởi vì lúc trước người con gái ấy gọi tôi bằng anh thì tôi đã không quan tâm mà tát thẳng tay vì cho đó là ghê tởm. Còn bây giờ đối với tôi từ anh ấy nó như con dao cứa tận sâu con tim, lời hứa ấy chỉ là của lúc nhỏ không là gì, nhưng hình ảnh một cô bé vô tư xinh xắn gọi lại hiện về.
- Ừ được! – Tôi thở dài gật đầu.
- Anh đã thay đổi rồi! – Câu nói lạnh như băng từ Liên phát ra.
- Đó chỉ là lời hứa lúc nhỏ thôi có đáng để em phải ôm lấy nó không! – Tôi vẫn cứ thở dài nhìn sang hướng khác tránh đi ánh mắt của Liên.
- Haha, anh à đối với anh nó chắc chỉ là câu nói suống thôi phải không.
- À không… không phải như thế.! – Tôi lắp lự vì chẳng biết mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-mo-hoa-phuong-do/1325376/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.