🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chap 111:

Qua cây cầu được lót mấy miếng ván gỗ bắc sang bên bờ sông, tôi cùng mọi người đi thêm một đoạn nữa thì tới, ngôi nhà được làm bằng đất, bên trên là mái được lợp bằng những tán lá dừa xếp lên nhau, giữa sân là những đàn gà đang nô đùa. Một nơi sống thật giản dị hiện ra, những ký ức một thời lại ùa về, nhà vẫn như thế, còn bà Chín đang đứng trước của bước ra đã già đi theo thời gian, mái tóc đã bạc màu.

- Cha nội ơi lâu lắm mới thấy chị hai cùng với gia đình về này! – Bà Chín đi ra rồi ôm lấy bà nội.

Nội tôi là dâu trưởng nên gọi là hai.

- Còn thằng Thưởng này (tên bố tôi),mấy năm không về chơi với tao à nhen!

- Cô Chín con bận lo làm ăn chứ, không làm đói sao hề hề, phải không cô! – Bố tôi lại bông đùa.

- Còn đây là! – Bà Chín quay sang nhìn tôi.

- Cô không nhớ à, nó là! – Bố tôi nói nhưng bà Chín đã cắt đi.

- Để tao nhớ đã nào!

Bà Chín nhìn từ đầu tới chân, tôi biết đã từ rất lâu rồi tôi chưa về từ cái ngày còn lóc nhóc đi phá vườn phá cả cái xóm này thì giờ cũng đã gần tám năm rồi.

- Đây đây có phải thằng T không, hồi nó về đây nó còn bé tý teo à, giờ đã cao to trưởng thành như vầy rồi à! – Bà Chín vừa nói vừa nghẹn ngào.

Tôi và bà ôm lấy, bà Chín đã già hơn, mái tóc cũng không còn đen như xưa nữa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-mo-hoa-phuong-do/1325369/chuong-111.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ước Mơ Hoa Phượng Đỏ
Chương 111
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.