Chap 94: Sau cuộc vui, cô Nguyệt cùng một số người ra về trước, bây giờ vẫn còn ba mươi mấy gương mặt vẫn còn đó. - Ê cả lớp đi tăng hai không! – Thằng N nói. - Đi đâu! – Thằng TS đang dắt tay con H đi lại. - Karaoke chỗ cũ! - Ok triển thôi! Mọi người vui vẻ dắt nhau trên những chiếc xe đạp thân thương thẳng tiến đến nhà của cô Lộc. Tôi lần này không dám tự ý như lần trước nữa quay sang hỏi nàng. - Em ơi đi được không! – Tôi đưa ánh mắt lo lắng nhìn nàng. - Hihi đi thôi anh, tối nay không sao đâu! – Nàng vẫn thế vẫn cứ hồn nhiên trong ánh mắt của tôi. - Ừ có gì không được nói với anh ngay nhé! – Tôi đưa tay véo nhẹ vào hai má nàng. - Hihi em biết mà, đi thôi anh bị bỏ rơi lại rồi kìa! – Nàng tinh nghịch ở sau xe chỉ vào cái đám cờ hó đang phi như tên lửa. - Nào mời tiểu thư ôm chắc kẻo tài xế đi trước khách rơi lại đằng sau giờ hề hề! Nàng khẽ đưa tay ôm lấy eo, tôi bắt đầu lăn bánh chạy theo đám bạn của mình. Đến quán, cô Lộc đã đứng ở trước cổng. - T cho bạn em vào chỗ để xe kia đi! Cô Lộc chỉ tay vào chỗ trống để đám bạn bọn tôi gửi xe gần nhau cho tiện lấy. Sau đó cô dẫn mọi người vào căn phòng ở dưới tầng trệt, căn phòng hôm nay dành cho bọn tôi rất lớn đủ để nhét hết ngần ấy con người. Mặc dù phòng chỉ chứa được hai mươi lăm người những nhiêu đó cũng đủ cho cả bọn.Vừa bước vào đã thấy bọn nó gọi ba két bia với lý do nãy có cô không có uống giờ uống, cả con gái cũng phải uống trừ nàng. Tôi ngồi vào giữa ngăn cách đám cờ hó đang dành miếng bò khô, còn bên cạnh là nàng rồi đến những người con gái trong lớp. Phòng thì đông mà chỉ có hai cái mic nên cả đám quyết định chơi bốc số, ai có cặp rồi thì đại diện một người bốc để hát. Nhờ đó mà cảnh tượng dành mic rồi kẹp cổ hửi nách cũng đã được bình yên. Tôi bốc được con số thứ bảy rồi lon ton chạy về chỗ đợi bấm chọn bài. - Em nè, vẫn bài ấy nhé! Nàng khẽ gật đầu rồi đưa ánh mắt hấp háy nhìn vào đám bạn đang múa phụ họa cho cặp của thằng TS. Nhìn nàng vui vẻ bên cạnh, lòng tôi lại dâng lên niềm vui sướng, niềm thương yêu nàng mãnh liệt, người con gái ấy đã đến bên tôi, mang cho tôi những tháng ngày đẹp đẽ nhất, tôi khẽ đưa tay ra sau nàng rồi nắm lấy đôi bàn tay đang nắm lại kia. Đến lượt của tôi, tôi nhẹ nhàng đưa nàng lên trên sân khấu giữa phòng, đám bạn bên dưới reo hò cổ vũ cho hai cán sự to nhất lớp. - Đẹp đôi quá đi! – Tiếng thằng TS gọi lên. - Được một trăm điểm cho lớp trưởng hát thêm một bài nữa đó! – Cả bọn đồng thanh.
Tôi nở nụ cười nhìn xuống đám bạn hôm nay đầy tốt bụng kia. Bài hát “Tong hua” mà nàng yêu thích vang lên nhẹ nhàng, luôn mang theo những nỗi nhớ da diết chậm rãi. Tôi nắm lấy tay nàng rồi cùng bắt đầu cất tiếng hát theo lời cùng âm thanh của bản nhạc, nàng cũng thế giọng nàng thật ngọt ngào, đầy cảm xúc. Tiếng hát của tôi và nàng làm mọi người đã im lặng theo dõi. Bài hát kết thúc những tiếng vỗ tay vang lên ầm ầm, tôi quay sang, nàng vẫn ở đó với nụ cười mang đầy ấm áp nơi con tim tôi, khẽ nở nụ cười nhìn lên màn hình. - Em ơi một trăm điểm kìa! - Hihi thế anh hát thêm một bài đơn ca cho em nghe nhé! – Nàng hấp háy đôi mắt. Tôi nở nụ cười đi xuống cầm ly bia đưa lên. - Nào mọi người nâng ly chúc mừng cả lớp nào, và nhờ có lớp nhường mình sẽ hát bài này dành cho em nhé! – Tôi quay sang nháy mắt với nàng. Tiếng cụng ly vang lên cùng cả lớp, ai nấy cũng đều uống cạn cả ly, tôi bước lại chọn bài tiếp theo. Tôi nhẹ nhàng bước lên trên, những tiếng vỗ tay của đám bạn bên dưới, còn ánh mắt của tôi bây giờ chỉ có người con gái tôi yêu đang chăm chú nhìn lên. Âm thanh ngọt ngào nhẹ nhàng khởi đầu cho bài hát. ….. Rồi bàn tay khẽ nắm lấy nhưng vô tình không ai hay, Rồi lòng anh khẽ ấm áp như ly cà phê sữa thơm, Ngồi bên em mà tim bối rối, thời gian ơi đừng trôi nhanh quá, Để anh giữ lấy từng phút giây được bên em, Và anh chỉ muốn nhìn em mãi thôi, Cứ ngây thơ hiền như ánh trăng, Chỉ là do ánh mắt một người, Làm cho anh ngây ngô cả đêm. Và anh bỗng muốn được ôm lấy em, Để mãi mãi chở che suốt đời, Có thể nào tình sẽ không bao giờ đổi thay.
Kết thúc bài hát tôi nở nụ cười nhìn vào người con gái tôi yêu và cũng như câu cuối kia mãi luôn che chở và sẽ không bao giờ thay đổi. Tôi đi xuống cùng những tiếng vỗ tay từ đám bạn. - Hihi anh hát dở quá à! – Nàng trề môi. - Ơ hát dở mà lòng anh nó không dở đâu em nhé! – Tôi véo nhẹ vào mũi nàng. - Hihi. Vậy đó chỉ cần nụ cười của nàng thì cho dù có bao nhiêu khó khăn thì tôi đây sẽ nhận lấy hết chỉ mong nàng mãi luôn nở nụ cười ấy. Nàng lại tựa đầu vào vai tôi để thưởng thức những bản nhạc từ đám bạn, lâu lâu cũng lại dô dô các kiểu, rồi thì uống với nhau một ly. Dạo gần đây cũng may tửu lượng tôi cũng đã khá nên chống đỡ được bọn nó. - Ê cờ hó làm với tao một ly nhé! - Thằng TS cầm ly sang bên tôi. - Làm gì mầy định tố tao à! – Tôi lườm nó. - Hề hề làm ly nhau thôi mà lườm tao ghê thế hehe! - Ừ mà cũng nhanh thật lúc trước còn tưởng chỉ gặp nhau ở nơi đó thôi chứ ai ngờ! – Tôi nhớ lại lần đầu gặp nó. - Tao cũng vậy, thôi thì cái duyên nó thế, thôi lên ly đi mầy! Tiếng cụng lên từ hai thằng bạn thân thiết với nhau vang lên. Cho dù sau này cách xa trường rồi tôi với nó vẫn thường gặp nhau bên bàn nhậu, cùng hồi tưởng lại những kỷ niệm ấy. Hiện tại tôi với nó vẫn chung mái trường này và bên cạnh luôn có cô gái mà họ yêu thương. Tôi khẽ quay sang bên cạnh nàng, đôi mắt vẫn dõi theo những bài hát ấy. - Ăn xoài không! - Không chua lắm hihi. - Không ăn lỗ à nhen. - Anh đút thì em ăn. - Nộp phí phục vụ đi anh đút. - Ghét không ăn luôn. - Nè ăn đi cô nương.! – Tôi với tay lấy miếng xoài. Sau đó tôi ôm luôn cái dĩa trái cây vào lòng để cùng nàng măm cho nhau, khoảng thời gian ấy thật hạnh phúc em nhỉ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]