Chap 67:
Sau khi ngạc nhiên một lúc, tôi lon ton chạy tới kéo nhẹ tay áo Trinh.
- Hề hề tới nhà cậu rồi hả!
- À không mình ghé thăm bác Hoa xíu, đã lâu mình không sang bác ấy!
Sau đó Trinh đi thẳng vào một mái nhà tranh đơn sơ, ở đó là một bà cụ mái tóc đã ngã sang màu trắng theo tuổi tác.
- Trinh đấy phải không, sao lâu quá không thấy sang chơi! Bác ấy chạy ra vui mừng cầm lấy tay của Trinh.
- Dạ bố mẹ cháu đi công tác xa nên cháu sang nhà người quen trong phố để tiện đi học ạ, dạo này bác Hoa vẫn khỏe không ạ!
- Bà già này vẫn khỏe lắm cháu yên tâm, à kia là bạn cháu à thôi vào nhà đi.! Bác ấy niềm nở gọi tôi.
Tôi đi theo hai người đó vào trong nhà, ngôi nhà đơn sơ mộc mạc, phía sau là những vườn rau màu mỡ xanh tươi. Tôi ngồi xuống bênh cạnh Trinh, bác Hoa rót nước mời hai người bọn tôi.
- Các cháu uống nước đi, à cháu này tên gì vậy!
- Dạ cháu tên T bạn cùng lớp với Trinh ạ!
- Ừa Trinh nó hay sang nhà bác giúp nhiều thứ lắm, hai đứa đi ra đây mệt không!
- Dạ không mệt đâu ạ!
- Nhà bác không có gì, hai cháu dùng tạm nước nhé!
- Dạ không sao đâu ạ! Tôi cầm lấy ly lên uống nước.
Uống ly nước tôi thấy vị thơm của trà hòa vào cổ họng, hóa ra nãy giờ tôi cứ tưởng nước bình thường hóa ra là trà xanh.
- Bác dạo này vẫn thế ạ, hai anh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-mo-hoa-phuong-do/1325325/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.