Chap 31:
Tôi hí hửng như thằng phê đá đạp xe vẫn không quên ghé quán phở đầu đường, định mua về một phần nhưng lại tính tiền mua hai phần thôi kệ, về tới nhà dấu yêu, nhìn qua cánh cổng màu xanh dương ấy, vẫn là người con gái đang ngồi đợi tôi
- Hôm nay sao về trễ thế T! Trinh ra mở cổng hỏi tôi.
- Hì hì bị kẹt mưa đây nè! Tôi vẫn còn đang trong tâm trạng phê thuốc.
- Xì vào nhà thôi, ngoài này trời lạnh lắm! Trinh bĩu môi.
- Ừa xíu vào ăn luôn với mình nhé! Tôi lại đưa hai phần ra cho Trinh.
- hì hì cảm ơn, còn nhớ bà già này ở nhà luôn! Trinh cầm bọc đồ ăn rồi đi theo sau tôi.
Tôi quay mặt rồi đi vào nhà, gần tới bếp thì bàn tay ấm áp của Trinh cầm lấy tay tôi rồi nói nhỏ nhẹ,
-T ơi, sau này T đừng bỏ rơi mình nhé! Trinh vừa nói vừa cuối xuống che đi gương mặt có chút u buồn.
- Ơ , hề hề, ai lại nỡ bỏ người đẹp này đâu chứ! Tôi đưa tay ra véo mũi của Trinh.
Trinh nở nụ cười rồi chạy vào bếp chuẩn bị bữa ăn của hai người, tôi ngồi ở bàn ăn ngẫm nghĩ
- Con gái thật khó hiểu!
Ăn uống no nê, ấm cả bộ lòng, tôi chạy lên phòng tắm rửa rồi phi luôn cái long thể lên giường, tay khẽ chạm lên môi cảm giác ấy vẫn còn ngọt ngào, tôi mỉm cười rồi chìm vào giấc ngủ. Ngủ được một lúc tôi thấy cơ thể nóng ran, miệng khát khô cổ, cố gượng dậy thì chiếc khăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-mo-hoa-phuong-do/1325289/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.