Về đến nhà, Vân Hi liền vùi đầu vào chăn, ngủ mê man.
Tiếng gõ cửa vang lên cộc cộc...
Nhưng cô vẫn không tài nào ngồi dậy mở cửa được, cô rất muốn ngủ.
“Tiểu Hi, con không thể cứ như thế này được. Mau nào, muốn ăn gì mẹ gọi chị Lâm mang lên cho con nhé.” Bà Cảnh xốc chăn lên, nhịn không được lại một đợt lắc đầu kéo tới.
Con cái nhà người ta từng tuổi này đi làm về đều phụ giúp đấm lưng xoa bóp cho ba mẹ, ai như Đại tiểu thư nhà này. Cả ngày đi làm về đến nhà liên tục bầu bạn cùng chiếc giường ngủ, ba mẹ cũng chẳng thèm đếm xỉa tới.
Bà Cảnh lại nói: “Tiểu Hi, mau dậy đi. Con không ăn cơm là không được ngủ đâu đấy.”
Vân Hi càu nhàu: “Mẹ ơi, con không ăn đâu. Con muốn ngủ thôi...”
Bà Cảnh cũng hết cách. Nguyên nhân bà đến phòng con gái lúc này bởi vì đêm nay bà cùng chồng bà về quê dự đám cưới của cháu gái họ ngoại. Sợ rằng nửa đêm Vân Hi kêu đói sẽ không có thức ăn sẵn trong bếp, người làm việc lại chỉ còn mỗi chị Lâm.
Bà cau mày: “Vậy thì con cứ ngủ tiếp đi.”
Bà Cảnh rời khỏi phòng Vân Hi liền quay trở lại phòng ngủ, thu dọn hành lý. Chuyến tàu khởi hành lúc 7 giờ 45 phút. Bây giờ là 6h bà thu dọn mọi thứ chắc hẳn vẫn không muộn giờ chuyến tàu xuất phát.
-------
Cảnh Thiếu Sinh vừa về đến nhà, một màn nói chuyện rôm rả lại vô tình rơi vào tai anh.
Vân Hi đã lớn như thế, mà cách ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-hen-tron-doi/99674/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.