🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Album mới lần này mang phong cách gì thế? So với trước kia thì có đột phá mới nào không?”

“Nghe nói trong quá trình sáng tác gặp rất nhiều trở ngại nên mới lần lữa chưa tiến hành bất kì hoạt động quảng bá nào cho album mới, anh có thể đưa ra câu trả lời cho ý kiến này không?”

“Anh và Tô Vãn bị bắt gặp cùng rời khỏi cao ốc Thịnh Vân lúc sáng sớm, mối quan hệ giữa hai người là gì thế? Có phải đang bí mật hẹn hò không?





Vô số câu hỏi đổ ập xuống đầu Hạ Du Cảnh, đám phóng viên sấn sổ lao lên, vệ sĩ cố gắng ngăn cản mới miễn cưỡng không để bọn họ làm ách tắc con đường phía trước. Toàn bộ chặng đường, Hạ Du Cảnh chẳng có biểu hiện gì cả, hắn nhắm mắt làm ngơ với những câu hỏi càng lúc càng quá đáng, chỉ vài bước nữa là lên tới xe.

Phóng viên có mặt ở đây lòng nóng như lửa đốt, một người cao giọng hỏi: “Ban nãy ở CLUB anh đưa mũ cho ai vậy? Anh quen cậu ta? Tại sao lại giúp cậu ta vậy?”

Hạ Du Cảnh dừng lại, nghiêng đầu nhìn.

Phóng viên vừa đặt câu hỏi mừng thầm, không ngờ bản thân lại được hắn chú ý. Thấy hắn như muốn nói gì đó, phóng viên tập trung tinh thần nhìn vào Hạ Du Cảnh trong ống kính.

“Mọi người về nhà sớm đi, chú ý an toàn.”

Giọng nói của Hạ Du Cảnh thông qua thiết bị của phóng viên mà truyền ra xung quanh. Các fan có mặt ở hiện trường hét lên chói tai, chút bình tĩnh mà Thẩm Tư Gia cố gắng duy trì cũng hoàn toàn sụp đổ, cô gào lên: “Anh yêu aaaaaaaaaa!! Anh ơi em yêu anh trọn đời!!!!”

Hạ Du Cảnh nói xong thì bước lên xe trong vòng vây của vệ sĩ. Cho dù không cam tâm nhưng các phóng viên vẫn phải nhìn theo chiếc xe chầm chậm lăn bánh rời đi. Còn có người chưa chịu bỏ cuộc, ỷ vào xe đang chạy chậm mà bám theo sau chụp ảnh, không ngừng đặt câu hỏi cách một lớp kính cửa sổ màu đen, ảo tưởng sẽ nhận được một câu trả lời của người trong xe.

Chu Tuân thấy mọi người lần lượt ra về bèn nhìn sang ứng dụng đặt xe, số thứ tự vẫn đang ở vị trí mấy trăm: “Đi bộ thôi, có khi phải đi thêm một cây số nữa mới đặt được xe.”

Xung quanh nơi này vốn là phố bar, nửa đêm mà đèn đóm vẫn sáng trưng, không ít người chọn cách đi bộ về. Khương Lưu Tuế đang chuẩn bị bước theo dòng người, Chu Tuân vội kéo cậu lại: “Đi bên này, gần nhà ông với Thẩm Tư Gia hơn.”

“Tỉ mỉ vậy.” Khương Lưu Tuế khen: “Hay là đến làm trợ lý cho tôi đi? Khỏi cần phỏng vấn trực tiếp vào việc.”

“Cơ hội hiếm đấy, suy nghĩ cho kỹ vào.” Thẩm Tư Gia phụ họa: “Được làm trợ lý của Tuế Tuế chẳng phải còn có ý nghĩa hơn làm tiến sĩ Vật lý thiên văn hả?”

“Lạy luôn.” Chu Tuân chịu không nổi: “Bà simp cậu ta ghê thật.”

Khác với Thẩm Tư Gia điều kiện khá giả, ba mẹ cưng chiều, Chu Tuân có ba mẹ đều là giáo viên, họ ôn hòa nhưng cũng rất nghiêm khắc. Cậu ta cũng không phụ sự kỳ vọng của gia đình, từ nhỏ đến lớn luôn đứng đầu trong số học sinh giỏi.



Thẩm Tư Gia chẳng để bụng, cười hì hì khoác tay Khương Lưu Tuế: “Nhưng mà Tuế Tuế này, chưa biết chừng tối nay đã có người quay lại cảnh giữa ông với anh yêu rồi á, ông có muốn nói trước với quản lý không?”



Hiện tại Khương Lưu Tuế đang ở trong căn hộ mà công ty cấp cho cậu, tuy diện tích không lớn nhưng an ninh rất nghiêm ngặt, đảm bảo tính an toan và riêng tư, không ít nghệ sĩ của Gallery cũng ở trong khu này.

Trước khi ngủ, Khương Lưu Tuế gửi tin nhắn cho Tưởng Xuyên, thuận lại đơn giản mọi chuyện tối nay, thời gian quá muộn nên Tưởng Xuyên chưa trả lời.

Sáng hôm sau, Khương Lưu Tuế bị cuộc gọi từ người quản lý đánh thức.

Hôm qua cậu về nhà rồi vệ sinh cá nhân xong cũng gần bốn giờ, định ngủ một giấc bỏ luôn bữa sáng với bữa trưa, giờ nhìn thời gian thấy mới hơn mười giờ sáng, đầu Khương Lưu Tuế đau như muốn nứt ra: “Alo…?”

“Đánh thức cậu à?” Tưởng Xuyên vừa nghe giọng nói mơ màng của cậu liền cảm thấy có lỗi: “Anh đã cố tình gọi muộn rồi đấy. Hay là cậu ngủ thêm lúc nữa?”

Khương Lưu Tuế day thái dương, che mắt: “Có chuyện gì ạ? Anh Tưởng cứ nói đi.”

“Cậu lên hot search rồi, lên cùng Hạ Du Cảnh.” Âm thanh của Tưởng Xuyên lộ ra vẻ vui mừng, độ hot mà sự cố bất ngờ này mang lại thậm chí còn vượt qua toàn bộ sự chú ý Khương Lưu Tuế nhận được từ lúc ra mắt tới giờ. Cho dù có một vài bình luận không được lọt tai, nhưng đối với Khương Lưu Tuế hiện giờ mà nói, có cơ hội lộ mặt trước công chúng chính là chuyện tốt.

Huống chi gương mặt của Khương Lưu Tuế quả thực chính là món vũ khí sắc bén để hút fan.

Tưởng Xuyên không kìm được mà cảm thán: “Sao lại trùng hợp đụng phải “vị thánh” này thế nhỉ? Hắn ta còn giúp cậu, Hạ Du Cảnh không thường xuyên giúp đỡ người khác đâu. Cư dân mạng đã đào hết thông tin của cậu ra rồi đấy.”

Khương Lưu Tuế đờ ra một lúc mới nhớ lại sự cố xảy ra tối hôm qua. Cậu mở Weibo, mấy vị trí đầu của hotsearch đều bị cái tên Hạ Du Cảnh độc chiếm, đều đặn như bị spam.

#Hạ Du Cảnh hộp đêm#

#Hạ Du Cảnh Khương Lưu Tuế#

#Mũ lưỡi trai màu đỏ#

#Hạ Du Cảnh hút thuốc#

#Hạ Du Cảnh album mới#





Khương Lưu Tuế thầm cảm thán mức độ nổi tiếng khủng bố của siêu sao, cậu ấn vào hotsearch có liên quan đến mình.

[Tìm thấy rồi tìm thấy rồi! Người anh yêu nhà mình giúp đỡ ở CLUB tối qua là một diễn viên nhỏ, tên Khương Lưu Tuế, từng diễn phản diện nam ba trong《Bí kíp tấn công》. Anh trai diễn viên với anh yêu bọn mình chắc không quen nhau đâu, chẳng qua đúng lúc trông thấy người ta bị quấy rầy nên mới ra tay giúp đỡ thôi, anh yêu tốt bụng dịu dàng quá đi mất.

Tui đã xem đi xem lại cái video mấy phút này rồi, khoảnh khắc đẩy tên đầu vàng đúng là hormone bùng nổ! Năng lực bạn trai level max huhuhuhu! Ai không muốn được anh yêu bảo vệ như này chứ? Đỉnh nhất là anh ấy còn chú ý tới mũ của anh diễn viên kia bị rơi xuống thảm bẩn rồi, chủ động đưa mũ lưỡi trai đỏ cho người ta.]

[Aaaa Hạ Du Cảnh anh cao quá, mạnh mẽ quá, mang lại cảm giác an toàn quá đi! Nếu tui nghe không nhầm trong video còn nói bớt kiếm chuyện nữa, đờ mờ! Má nó chứ trông còn du côn hơn cả tên kia. Tui mà là Khương Lưu Tuế chắc tui xỉu ngang tại chỗ.]

[Má ơi, tui đăng xuất khỏi trái đất đây, tui muốn mang theo đoạn video này xuống mồ, anh đẹp trai không đẩy tên tóc vàng mà đang đẩy cửa vào trái tim tui.]



[Anh trai này đẹp trai phết nhỉ, đứng chung với Hạ Du Cảnh mà không kém cạnh chút nào, hơn nữa cũng để mặt mộc hả?]

[Chẳng trách bị quấy rối bắt chuyện, gương mặt đẹp ghê á. Sếp Hạ, anh hãy thành thật khai báo đi, trong khoảnh khắc ấy có phải anh đã rung động không?]

[Có thể đẩy thuyền được không, Ca sĩ hạng A x Diễn viên, tổ hợp đỉnh chóp gì thế này! Khởi đầu của bọn họ mơ mộng vãi, thế mà lại ở trong hộp đêm vừa gặp đã yêu…]

Xuống chút nữa, tình cảnh trở nên rối loạn hơn, có người trồng cây si, có người ship CP lung tung, có fan của Hạ Du Cảnh chửi lộn với fan CP, cũng có người khịa Khương Lưu Tuế mua hotsearch ké fame. Khiến Khương Lưu Tuế dở khóc dở cười nhất chính là, trong tình cảnh thế này, Thẩm Tư Gia còn gửi tin nhắn cho cậu.

[Tuế Tuế! Ông lên hotsearch kìa.]

Cô nàng soàn soạt gửi sang mấy tấm ảnh chụp màn hình, Khương Lưu Tuế nhìn kỹ, đều là fanfic do fan CP của cậu và Hạ Du Cảnh vừa chắp bút. Cách một màn hình điện thoại, Khương Lưu Tuế cũng có thể cảm nhận được sự khoái trá của Thẩm Tư Gia:

[Cuối cùng, tôi không còn là người duy nhất trên đời đẩy thuyền CP nữa rồi!]

Giữa biết bao nhiêu người có thể chuẩn xác tìm được một vài đồng đạo cũng không dễ gì, Khương Lưu Tuế nghi ngờ cô thức trắng đêm chỉ để lướt Weibo.

Đúng lúc này Tưởng Xuyên lên tiếng: “Xem xong chưa? Chắc cũng biết đại khái tình hình hiện tại rồi chứ, cậu để ý tài khoản của Hạ Du Cảnh rồi đăng Weibo cảm ơn người ta.”

“Nhưng làm như vậy có khác nào ké fame đâu?” Khương Lưu Tuế chần chừ.

Da mặt Tưởng Xuyên dày hơn cậu nhiều: “Mình cứ ké đấy thì làm sao? Chính hắn ra tay giúp đỡ, cậu xuất phát từ phép lịch sự cảm ơn một câu thì sai gì nào? Còn hơn bị nói là không biết cảm ơn, không tôn trọng tiền bối.”

“Anh đã liên lạc với blogger giúp cậu nâng độ hot lên rồi, nếu như cậu còn lo lắng, vậy anh sẽ nhắc khéo bọn họ lát nữa tung bài không nhắc đến hắn ta.”

Suy nghĩ của Tưởng Xuyên quả thực rất dày dạn kinh nghiệm. Cậu và Hạ Du Cảnh cách biệt quá lớn, nếu như mặc kệ chuyện này thì sẽ bị đánh giá là không biết đối nhân xử thế. Sau khi nghĩ rõ ràng, Khương Lưu Tuế không còn băn khoăn nữa, cậu đăng nhập vào tài khoản Weibo cá nhân.

Tưởng Xuyên yên tâm: “Thế anh cúp trước nhé, cậu nghỉ ngơi cho tốt.”

Khương Lưu Tuế rời giường, sau khi làm vệ sinh cá nhân, cậu mở trang chủ Weibo ra, bắt đầu suy tư.

Phải xưng hô với Hạ Du Cảnh như thế nào đây?

Gọi cả họ tên thì xa lạ quá, gọi anh trai anh yêu gì đấy giống các fan lại không thích hợp, Khương Lưu Tuế nghĩ ngợi, viết một xưng hô tương đối lễ phép mà cũng không quá xa cách.

[Cảm ơn mũ của anh.]

Ở dưới cậu gắn thẻ Hạ Du Cảnh, nhấn đăng bài.

Bài viết vừa được đăng lên, liên tục có thông báo tin nhắn mới đổ về. Số lượng bình luận và chia sẻ tăng lên với tốc độ chóng mặt khiến Khương Lưu Tuế cảm thấy hết hồn. Cậu biết sau khi mình lên hotsearch chắc chắn sẽ có rất nhiều người quan tâm đến động thái của cậu, nhưng không ngờ số lượng lại kinh khủng đến nỗi khiến thông báo Weibo của cậu bị đơ luôn.

[Cuối cùng Tuế Tuế cũng đăng Weibo rồi! Lâu lắm không gặp! Lần trước đăng là từ hồi đóng máy《Bí kíp tấn công》cơ, Tuế Tuế chia sẻ thêm về cuộc sống hàng ngày nha!]

[Aaaaa tới đây! Tui là fan mới lọt hố hôm nay, xem FMV trên hotsearch làm tui đổ đứ đừ luôn, mê quá trời quá đất! Đu má simp xỉu up xỉu down xỉu parabol! Càng nhìn càng khó tin, sao anh có thể khác biệt với nhân loại khác trên đời thế cơ chứ aaaaaaaaaa!]

[Y chang luôn bà ơi! Cảm ơn hotsearch đã giúp tui gặp được người đẹp trai nhất trên đời! Càng đỉnh hơn là diễn xuất hoàn toàn tương xứng với ngoại hình, tâm trạng tui bây giờ sung sướng như tìm được kho báu vậy đó.]





Thỉnh thoảng có một vài bình luận khó nghe, nhưng mấy bình luận đó nhanh chóng bị đẩy xuống dưới. Dường như bởi vì sự bảo vệ mà Hạ Du Cảnh biểu hiện vào tối qua, fan của hắn cũng giúp Khương Lưu Tuế nói chuyện, fandom bảo nhau không nên quá khích, đừng gây chuyện lôi thêm anti. Tình hình còn hài hòa hơn so với tưởng tượng.

[Cảm ơn sếp Hạ làm mối giúp tui biết đến Khương Lưu Tuế, hiện giờ bọn tui đang rất hạnh phúc.]

[Năng lực nghiệp vụ của Tuế Tuế nhà bọn tui tốt lắm đó! Về sau đóng phim nhiều hơn nha!]

Cách đường truyền Internet cũng có thể cảm nhận được thiện ý mọi người dành cho cậu, cảm giác được mọi người yêu thích lâng lâng như được vây quanh bởi những đám mây bồng bềnh mềm mại, đến khi Khương Lưu Tuế kịp phản ứng lại, khóe môi cậu không biết đã nhếch lên từ lúc nào.

Xem Weibo một lúc, cậu bỏ điện thoại xuống rồi vươn mình. Đến lúc này cũng không ngủ lại được nữa, chẳng có việc gì để làm, cậu quyết định bật máy chiếu trong nhà lên.

Thời gian rảnh rỗi, Khương Lưu Tuế thích xem các thể loại phim nhựa và phim truyền hình, có lúc là để học theo cách diễn xuất và thói quen nói chuyện của các diễn viên, có lúc chỉ đơn giản để giải trí.

Đây là thói quen hình thành từ nhỏ, hồi cậu còn bé xíu, thường xuyên không có ai chơi cùng, thế là bèn lặng lẽ xem phim đến hết ngày.

Cứ thế xem từ sáng sớm tới lúc sẩm tối, Khương Lưu Tuế thầm cười nhạo nếu mình nghỉ hưu không có phim để đóng cũng chẳng đến nỗi nào, ngờ đâu tới đêm lại nhận được điện thoại của quản lý.

Lúc ấy cậu đang xem một bộ tình cảm lãng mạn nhẹ nhàng, là một bộ phim điện ảnh cũ đen trắng. Khương Lưu Tuế xem rất nhập tâm, chuông điện thoại với tiết tấu khoan thai vang lên kéo cậu trở về hiện thực.

Đầu dây bên kia, giọng nói của đối phương gần như không giấu nổi niềm vui: “Có một tin vô cùng tốt đây!”

“Đến cả nghĩ anh cũng không dám nghĩ… cậu có biết Hạ Du Cảnh đang chuẩn bị MV cho ca khúc đầu tiên trong album không? Thế mà quản lý của hắn ta đích thân liên lạc, không phải cạnh tranh với ai hết, thậm chí không cần thử vai.” Tưởng Xuyên quá xúc động, nói chuyện có hơi lộn xộn: “Chốt luôn là cậu! Tuần sau quay, bảo ngày mai cậu đến Thịnh Vân ký hợp đồng.”

“Gì cơ?” Khương Lưu Tuế cũng ngẩn người: “MV của Hạ Du Cảnh ư?”

“Đúng! Chính là cái MV được người ta tranh nhau vỡ đầu đấy!” Tưởng Xuyên không dám tin chuyện tốt từ trên trời lại rơi xuống đầu mình như thế, nói nhăng nói cuội lầm bầm suy đoán: “Có phải sau khi hai người đụng mặt nhau, hắn ta cảm thấy cậu ưa nhìn không? Chẳng trách lại giúp cậu…”

Khương Lưu Tuế cũng rất vui mừng với tin tốt đến bất ngờ này, cậu còn tưởng mấy tháng tới mình chỉ có thể ở nhà ăn không ngồi rồi, nào ngờ lại nhận được cơ hội ngàn năm có một.

“À đúng rồi, đạo diễn MV là Ngô Kỳ. Cậu nói chứ có trùng hợp không? Chẳng ngờ《Kính lưu ly》không thể hợp tác với đạo diễn Ngô, sang MV của Hạ Du Cảnh lại gặp mặt. Cơ hội đúng là chỉ gặp chứ không thể cầu.”

Hồi đó, Ngô Kỳ nhờ vào việc quay các loại phim ngắn mà tích góp được tên tuổi, mấy năm gần đây sự nghiệp liên tục đi lên, làm đạo diễn cho không ít phim truyền hình gây sốt. Để một người đạo diễn có kinh nghiệm phong phú như vậy tới quay một cái MV vỏn vẹn mấy phút, đủ thấy được Thịnh Vân coi trọng album lần này của Hạ Du Cảnh tới mức nào.

Tưởng Xuyên cẩn thận dặn dò cậu các chi tiết để mai đi ký hợp đồng, nhắc cậu công ty rất chú trọng quá trình quay MV lần này, khẩn cấp chuẩn bị xe cho cậu, sáng sớm mai trợ lý Đinh Ngôn sẽ lái xe tới đón…

Nói tới cuối, Tưởng Xuyên không ngừng bảo cậu may mắn, nhắc cậu nhất định phải nắm chắc cơ hội này thể hiện cho tốt, Khương Lưu Tuế mỉm cười đáp lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.