Trời càng lúc càng lạnh.
Hiếm hoi có ngày nghỉ, Trần Kiêu ngủ một giấc thật dài.
Bên ngoài, mặt trời đã lên cao, ánh nắng mùa đông nhen lên chút ấm áp.
Vương Bằng Trình tỉnh rượu, có lẽ nghĩ đến chuyện hôm qua, cảm thấy khá ngượng ngùng nên đặc biệt mời Trịnh Thanh Sơn ra ngoài ăn cơm.
“Thanh Sơn, tối hôm qua tôi uống nhiều quá nên hơi hồ đồ.”
Trần Kiêu đang tưới hoa, quay qua nhìn anh cười.
Trịnh Thanh Sơn cũng không nhịn được cười, nói với Vương Bằng Trình: "Cậu mơ thấy tôi và Trần Kiêu ở bên nhau đúng không?"
Vương Bằng Trình: "Cũng không phải, chuyện đó chắc chắn không phải tôi mơ rồi."
Trần Kiêu cười thành tiếng.
Vương Bằng Trình hơi ngượng, mời Trần Kiêu đi ăn cơm cùng.
Bữa cơm khá nhạt nhẽo, Vương Bằng Trình tranh thủ thuyết phục hai người ngày mùng 3 trở về huyện Bình An dự hôn lễ của Lâm Dục Hành.
Trần Kiêu giờ mới nhận ra đám cưới của anh ta tổ chức ở huyện Bình An.
Trần Kiêu và Trịnh Thanh Sơn vốn không có ý định tham gia hôn lễ của Lâm Dục Hành, nhưng dù sao cũng là bạn học cũ, hai người gửi bao lì xì nhờ Vương Bằng Trình chuyển giùm.
Mọi việc đều ổn thoả, không ngờ buổi tối ba mẹ Trần gọi điện thoại, nói sau Tết sẽ đến Lăng Thành ở một thời gian.
Lúc đó Trần Kiêu đang ngồi trên sô pha xem phim truyền hình, còn Trịnh Thanh Sơn thì ngồi một bên ôm máy tính làm việc. Hai người đắp chung một chăn, khoảng cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-hen-thanh-son/3377387/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.