Trong nhà Trần Kiêu đã có vài chậu hoa lan do Trịnh Thanh Sơn tặng. Chậu hoa nhài này chắc chắn sẽ làm ban công nhà cô thêm hương sắc.
Sau khi cô và Trịnh Thanh Sơn ra về cũng đã gần đến giờ ăn tối.
Trịnh Thanh Sơn biết cô thích ăn lẩu nên đã đặt bàn ở nhà hàng lẩu nổi tiếng nhất huyện Bình An. Trần Kiêu cảm kích vì sự chu đáo của anh.
Quán lẩu ở gần khách sạn Phong Lâm, thời gian còn nhiều, Trịnh Thanh Sơn liền trở về khách sạn tắm rửa thay quần áo. Trần Kiêu muốn đi cùng nhưng phải nhập thông tin ở quầy lễ tân mới được lên phòng, vì vậy cô đưa chứng minh thư cho cô nhân viên.
Lúc này, một đôi nam nữ đi tới, nắm tay nhau nói muốn đặt phòng.
Cô lễ tân ngẩng đầu lên, cười đáp: "Xin lỗi, hôm nay không còn phòng trống."
Người đàn ông trố mắt, không thể tin được: “Trời còn chưa tối mà đã không có phòng?” Người đàn ông quay đầu nhìn Trịnh Thanh Sơn và Trần Kiêu, giống như coi bọn họ là kẻ thù cướp mất căn phòng.
Trần Kiêu cảm thấy xấu hổ, sau khi lấy lại chứng minh thư, cô kéo Trịnh Thanh Sơn vào thang máy.
Giọng nói ngọt ngào của cô lễ tân từ phía sau truyền đến: "Chúc quý khách có một kỳ nghỉ vui vẻ."
Trần Kiêu cảm thấy bên tai nóng bừng. Cô nhìn Trịnh Thanh Sơn, anh rất bình tĩnh.
Cô khẽ thở dài, khi nào luyện được tâm thái của anh, cô tin mình cũng sẽ thành bà chủ lớn.
Trong lúc Trịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-hen-thanh-son/3377369/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.