Tiểu Nguyên quay đầu lại, trong mắt không giấu nổi tò mò.
Trần Kiêu hắng giọng, biết toàn bộ người trong phòng làm việc đều đang giỏng tai nghe ngóng cô và Trịnh Thanh Sơn.
Công việc gì giờ này, hóng chuyện thú vị hơn nhiều.
"Chúng ta ra ngoài nói đi."
Tiếng thở dài thất vọng của Tiểu Nguyên truyền đến, Trịnh Thanh Sơn không cần chớp mắt liền gật đầu đồng ý với Trần Kiêu.
Tháng sáu sắp đến, thời tiết Lăng Thành bắt đầu nóng dần.
Ba bốn giờ chiều là lúc không khí ngột ngạt nhất.
Cũng may ngay dưới studio là một con đường với hai hàng cây xanh trải dài, một cơn gió nhẹ lay cũng có thể phát ra tiếng kêu xào xạc.
Hai bên đường là dãy quán ăn, trà sữa, hoặc những tiệm bánh ngọt toả ra hương vị ngọt ngào.
Trần Kiêu ghé mua hai ly cà phê, đưa cho Trịnh Thanh Sơn một ly.
Hai người sánh vai trên con đường trải nắng nhàn nhạt, thỉnh thoảng ngửi được mùi lá xanh trong gió.
Cô nhấm nháp một ngụm cà phê, liếc mắt hỏi Trịnh Thanh Sơn: "Sao bỗng nhiên lại tới tìm tôi? ”
Trịnh Thanh Sơn đi bên cạnh cô, ngón tay thon dài nắm chặt ly cà phê đá, mỉm cười: "Tôi vừa từ Nông Thành về, nhớ ra studio của cậu ở gần sân bay nên ghé vào thăm. ”
Anh dừng một chút, "Nếu không thích, lần sau tôi sẽ không đường đột như vậy nữa."
Gió thổi nhẹ nhàng nhưng dường như còn không mềm mại bằng lời nói của Trịnh Thanh Sơn.
Trần Kiêu uốngcà phê, lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-hen-thanh-son/3377354/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.