Tết Nguyên Tiêu, Trần Kiêu và mẹ Trần cùng nhau xuống bếp.
Phụ mẹ nhiều năm như vậy, cô lại không học được một chút ngón nghề của bà.
Phần đậu phụ Ma Bà vừa mới làm được một nửa, cô đã bị mẹ Trần lấy lý do "quẩn chân" để đuổi cô ra ngoài.
Trần Kiêu đành ra phòng khách xem truyền hình với ba Trần.
Ông Trần đang xem tin tức, cô mất hứng, mở điện thoại lên tìm tài khoản Wechat của Trịnh Thanh Sơn.
Anh không có bạn bè, cũng không có hoạt động gì, hình đại diện chỉ là một đoá hoa sen.
Tin nhắn Wechat của bà Phó đột nhiên hiện lên khiến cô hơi giật mình.
Cô liếc nhìn ba Trần, quay trở lại phòng để nghe điện thoại.
Đúng như cô dự đoán, người gửi tin không phải là bà Phó mà là Phó Thừa Vũ.
"Khi nào thì trở về Lăng Thành? Anh đưa em đi."
Trần Kiêu không trả lời tin nhắn, xóa cha mẹ Phó gia khỏi danh sách bạn bè, miễn cho Phó Thừa Vũ lại tìm cách dây dưa.
Sau bữa tối, Trần Kiêu bắt đầu thu dọn đồ đạc, mẹ Trần cũng ở bên cạnh gấp quần áo giúp cô, không ngừng lẩm bẩm, sợ rằng cô ở một mình sẽ không biết cách tự chăm sóc.
Trần Kiêu im lặng nở nụ cười.
Dù cô lớn thế nào, mỗi lần chuẩn bị rời khỏi nhà, cô lại nghe phụ huynh cằn nhằn những chuyện nhỏ nhặt.
Mẹ Trần đang thu dọn, nhìn qua bàn làm việc, buột miệng hỏi: "Trong ngăn kéo này có gì vậy, đã hơn mười năm rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-hen-thanh-son/2745793/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.