Có lẽ bởi vì hạnh phúc đến quá dễ dàng nên cô mới cảm thấy bất an một cách vô cớ như thế. Khi Nhậm Tư Đồ khoác tay bố của Thịnh Gia Ngôn đi lên boong tàu thì nắng vàng rực rỡ, mặt biển phẳng lặng, ánh mắt mong đợi của tất cả mọi người đều như đang nói với cô rằng những lo lắng bất an của cô đều là dư thừa. Chồng của cô đang đứng bên cạnh cha xứ, mặc đồ vest trắng tinh, mỉm cười đợi cô trong ánh sáng lấp lánh phản chiếu từ mặt biển.
Nhậm Tư Đồ không khỏi hít sâu một hơi, bước về phía anh.
Nhưng đúng lúc này, đột nhiên có tiếng ca-nô lướt trên mặt biển, truyền từ xa đến gần rồi nhanh chóng tiếp cận du thuyền.
Boong tàu càng yên tĩnh thì tiếng ca-nô càng thêm rõ ràng. Nghi lễ tạm thời bị gián đoạn nhưng cũng nhanh chóng trở lại bình thường. Chắc có vị khách nào đó đến trễ nên đi ca-nô ra đây mà thôi.
Mọi chuyện tiếp tục diễn ra như bình thường, Nhậm Tư Đồ vẫn khoác cánh tay của ông Thịnh, bước lên trên tấm thảm hoa hồng trắng tinh khôi và thơm ngào ngạt.
Dưới sự chứng kiến của mọi người, họ tuyên thệ, nhận hộp nhẫn từ tay của phù dâu phù rể, đeo nhẫn cho nhau… Đúng vậy, ai làm đám cưới thì cũng sẽ như thế.
Nhưng đúng lúc Nhậm Tư Đồ đang chuẩn bị đeo nhẫn cho Thời Chung thì có một đám người rầm rập xông lên boong tàu. Phía hàng ghế khách ngồi bắt đầu vang lên tiếng xì xầm to nhỏ. Dường như không một ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-hen-phu-hoa/2194817/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.