Nhưng khi từ từ mở mắt ra thì đồng thời lúc đó, cô bỗng ý thức được rằng Thời Chung sẽ không gọi cô như vậy. Giọng nói dịu dàng đánh thức cô dậy này rõ ràng là của…
Nhậm Tư Đồ hoàn toàn tỉnh táo lại, lập tức ngẩng đầu lên, quả nhiên nhìn thấy Thịnh Gia Ngôn đang đứng trước mặt mình.
Thịnh Gia Ngôn bắt gặp ánh mắt của cô thì chỉ nhỏ nhẹ nói hai chữ: “Đi thôi!”
Vẻ mặt của anh hết sức tự nhiên, dường như hoàn toàn không cần phải giải thích tại sao mình lại có mặt ở đây. Nhưng sao Nhậm Tư Đồ có thể bỏ qua vấn đề này một cách dễ dàng được. “Sao anh lại…” Nhậm Tư Đồ nhìn ngó xung quanh, xác định mình vẫn đang ở nhà Thời Chung. “… Ở đây?”
Vừa nhắc tới chuyện này, cuối cùng Thịnh Gia Ngôn cũng không kìm được tiếng thở dài. “Anh ta bảo anh tới đây đón em về.”
“…”
Nhậm Tư Đồ không thể ngờ được rằng một Thời Chung luôn ước gì có thể ném Thịnh Gia Ngôn xuống rãnh Mariana(*),đề phòng cô và anh có qua lại gì với nhau, bây giờ lại đề ra yêu cầu này. Thất vọng và ngạc nhiên, rốt cuộc thì cái nào nhiều hơn, Nhậm Tư Đồ đã không thể phân biệt được, nhưng giọng nói thì trở nên bình tĩnh hơn nhiều: “Vậy anh ấy đâu?”
(*) Rãnh Mariana còn gọi là vực Mariana hay vũng Mariana, là rãnh đại dương sâu nhất được biết đến, nằm trên phần đáy của khu vực Tây bắc Thái Bình Dương, về phía đông quần đảo Mariana.
“Anh ta nói là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-hen-phu-hoa/2194790/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.