"Ngôn Ngôn, chào buổi sáng. Cậu ăn gì chưa, tôi nay có làm chút đồ, cậu dùng thử xem vừa miệng không?"
Vừa tới lớp, Triệu Mạc Ngôn có mặt tại trường học từ rất sớm, như thường ngày tiếp tục cắm mặt vào sách vở, Dương Ánh Nguyệt hớt ha hớt hải chạy vào bên trong, vừa mới thấy chàng trai rũ mái tóc xuống che mất nửa khuôn mặt, tim cô bất giác đập nhanh, những tia nắng len lỏi qua khung cửa sổ rọi vào mặt cậu, Triệu Mạc Ngôn vô cùng đẹp làm khóe môi người con gái bất giác cong lên. Dương Ánh Nguyệt giống với ngày thường, cô hớn hở vẫy tay chào crush, tuy nhiên hôm nay kèm theo điều đặc biệt là trên tay cô nàng xách theo một hộp thức ăn.
Nhanh chóng đặt xuống trước mặt Triệu Mạc Ngôn, đây là đích thân Dương Ánh Nguyệt làm cho cậu, hy vọng rằng đối phương cảm thấy thích. Nếu điều này khiến cậu ấy cảm thấy vui vẻ thì Dương Ánh Nguyệt nhất định dậy sớm hơn từ ngày mai đích thân xuống bếp trổ tài trước mặt chàng trai mình thích.
Triệu Mạc Ngôn ngẩng đầu, cậu gập quyển sách đang giải đề dở vào, nhíu mày nhìn chằm chằm thứ Dương Ánh Nguyệt vừa mới để lên bàn kia, buột miệng thốt ra từng lời: "Thứ này là cậu làm thật hả?"
Trên gương mặt chàng trai hiện rõ hai chữ ngạc nhiên.
Dương Ánh Nguyệt đường đường là thiên kim cành vàng lá ngọc, trong nhà kiểu gì chả có giúp việc làm những việc lặt vặt này, cậu cứ tưởng rằng Dương Ánh Nguyệt từ lâu sống trong sung sướng quen rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-hen-mot-doi-vi-nhau/2711366/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.