🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Cậu cảm thấy giữa hai chúng ta còn gì để nói à? Trương Lạc Vĩ, cậu quá tự tin về bản quyền mình rồi đấy."



Hừ lạnh một tiếng, Dương Ánh Nguyệt khoanh tay trước ngực, đôi lông mày trên khuôn mặt nhíu chặt nhìn chằm chằm Trương Lạc Vĩ đứng ở phía đối diện, lạnh lùng thốt ra từng lời. Dù hiện tại Dương Ánh Nguyệt hoàn toàn nhớ hết toàn bộ nhưng cảm giác cô dành cho đối phương chẳng hề mãnh liệt được như xưa, thậm chí còn xuất hiện chút bài xích, nhất là khi nghĩ tới cảnh tượng Trương Lạc Vĩ đối xử với mình khi ấy.



Thích cậu ta là thật, tuy nhiên, nó mãi mãi trở thành quá khứ rồi, hiện tại, Dương Ánh Nguyệt mất sạch cảm giác đối với người đang đứng trước mặt.



Và đoán rằng nguyên nhân Trương Lạc Vĩ tìm tới cô là vì việc Dương Ánh Nguyệt mất trí nhớ trong thời gian qua.



Trương Lạc Vĩ khó chịu nhướng mày, cậu ta hằn học mở miệng: "Dương Ánh Nguyệt, cậu đừng che giấu nữa, tôi biết vụ tai nạn liên quan tới cậu hồi trước đồng thời những chuyện xảy ra xung quanh. Cậu ở cạnh Triệu Mạc Ngôn chỉ vì chút nhầm lẫn thôi đúng chứ?"



Ánh mắt thanh niên dán chặt lên người Dương Ánh Nguyệt, bàn tay cậu ta cuộn tròn thành nắm đấm.



Đúng như những gì cô nàng nghĩ tới.







Đây là nguyên nhân lớn nhất mà Trương Lạc Vĩ tìm tới cô.



Về vụ làm sao cậu ta biết được thì phải kể tới sự buột miệng vô ý từ cô bạn thân Du Chi Nhiên. Trương Lạc Vĩ sau

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-hen-mot-doi-vi-nhau/2711311/chuong-39.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ước Hẹn: Một Đời Vì Nhau
Chương 39: Lời Đề Nghị Buồn Cười
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.