"Đúng vậy. Dương Ánh Nguyệt, về sau chúng ta sẽ được học cùng nhau rồi."
Triệu Mạc Ngôn đồng thời khoác tay lên vai cô nàng, giữ chặt lấy bạn gái, trên môi xuất hiện nụ cười hài lòng, thỏa mãn. Cậu gật gù, động viên sự cố gắng nỗ lực mà Dương Ánh Nguyệt bỏ ra mấy tháng qua, cuối cùng thì cũng đã được đền đáp.
So về điểm sàn thì con số năm nay Dương Ánh Nguyệt đạt được cao hơn, thậm chí là cách rất xa chỉ tiêu năm gần nhất, nên việc vào được ngôi trường mà Triệu Mạc Ngôn cùng cô vạch ra từ đầu gần như là chắc chắn. Được ở bên cạnh cô gái mình thích cả cấp ba và sau này là đại học, thế thì còn gì bằng nữa, Triệu Mạc Ngôn vô cùng mãn nguyện, cậu hy vọng hai người cứ như thế này mãi mãi về sau.
Dương Ánh Nguyệt cười khúc khích đến mức đôi mắt híp chặt, có trời mới biết lúc bấy giờ cô đang hạnh phúc đến nhường nào. Dù ban đầu điểm số cô đã dự đoán gần như chắc chắn là khá cao so với điểm thi thử trước đây, nhưng Dương Ánh Nguyệt vẫn cực kỳ thỏa mãn khi nỗ lực hiện tại được đền đáp xứng đáng.
Và sau khi điểm số được công bố, ngay lập tức, Dương Ánh Nguyệt nhận được điện thoại từ phòng tư vấn tuyển sinh, họ mời gọi cô nàng:
"Chào bạn học Dương, chúng tôi gọi tới từ đại học T. Vừa mới xem qua điểm thi của em, vừa hay đạt ngưỡng điểm trường chúng tôi, thì chẳng biết liệu em có hứng thú nộp hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-hen-mot-doi-vi-nhau/2711301/chuong-44.html