Thế Phương nhìn cô gái tay chân cứng nhắc bên ghế phụ, anh cười khổ: "Em sợ cái gì? Anh đâu nỡ mang em đi bán! Mau thắt dây an toàn vào!"
"Ồ!" Có vậy cũng đợi anh nhắc. Mình đúng là hai lúa lần đầu ngồi ôtô.
Trước con mắt giám sát của anh, Ngọc Mẫn luống cuống thắt dây an toàn, động tác không thành thục cho lắm, khi cô ngước mặt lên lại bắt gặp nụ cười ba phần bất lực bảy phần nuông chiều của anh.
"Để anh!" Nói xong, anh nhoài người qua tự nhiên cầm lấy hai đầu dây từ trong tay cô, giúp cô cài dây an toàn.
Anh đang cách cô rất gần. Hương xà phòng the mát mùi bạc hà từ mái tóc anh bay vào mũi cô, theo đó mùi gỗ mộc nam tính cũng ngang nhiên xông vào lòng khiến con tim cô càng đập dữ. Một chút xuyến xao hòa cũng chút khao khát làm tăng nhiệt ở hai gò má.
Anh ngẩng lên bắt gặp vẻ e thẹn của cô, lòng anh xao động: "Em đang câu dẫn anh, hả?"
Cô càng lúng túng, đưa tay đẩy đầu anh ra: "Đi thôi!"
Thế Phương mỉm cười. Tự nhiên muốn chọc cô chút bèn đưa tay búng một cái vào trán cô: "Khuấy nước đục lên rồi phủi tay bỏ đi hử?"
"Rốt cuộc anh có đi không?" Cô trừng mắt nhìn anh.
"Đi chứ em!" Anh hài lòng ngồi về ghế lái, khởi động xe. Chiếc Audi nhanh chóng hòa vào làn đường.Thế Phương im lặng, chuyên tâm lái xe. Cô cũng không ngu ngốc khơi chuyện với người tình cũ nên quay mặt ra hướng cửa sổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-hen-dem-that-tich/2816999/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.