Đoàn xe đón dâu quay đầu hí hửng trở lại nội thành.
Lúc đến cầu Đà Rằng, Ngọc Mẫn nhìn về núi Nhạn nơi có đỉnh Tháp thiêng liêng gắn kết lời ước hẹn.
"Ông xã, hành lễ xong hai đứa mình lên núi Nhạn chụp ảnh kỉ niệm nha!"
Thế Phương ánh mắt nuông chiều nhìn vợ: "Xin tuân lệnh bà xã!"
Lệnh đã tuân nên sau khi cùng vợ yêu ra mắt tổ tiên nhà họ Phạm, Thế Phương đâu dám uống giọt rượu mừng nào ngoài ly rượu giao bôi.
"Đội trưởng, anh như thế là không được! Chưa gì đã sợ say rượu lấn át say tình!"
"Người anh em, cậu nói thế là sai rồi! Men rượu có say cũng rất nhanh tỉnh lại. Say men tình thì chìm đắm ngàn năm. Đội trưởng của chúng ta đã trúng men tình nên dễ gì bị men rượu lấn!" Nguyễn Lâm ham vui uống khá nhiều nên thích triết lí sự đời một bữa. Anh ấy quay sang nhìn vi sếp cùng mình kinh qua bao gian nguy, đá mắt cười gian: "Em nói thế phải không đội trưởng!"
Thế Phương thừa biết Nguyễn Lâm muốn gài rượu hòng phá đêm tân hôn ngọt ngào. Nên anh cười hì hì đẩy ly rượu trong tay Nguyễn Lâm vào miệng cậu ấy: "Cậu nói sai rồi! Tôi say tình nhưng cũng rất dễ say rượu. Bữa nay còn nhiệm vụ quan trọng phải làm nên cậu thay tôi tiếp rượu hỉ với anh em, bằng hữu nha!"
Anh nói nhỏ vào tai anh em trong đội: "Các cậu tha cho tôi bữa nay. Đến Thất tịch năm sau, tôi cho các cậu làm ba nuôi nhóc tỳ nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-hen-dem-that-tich/2816929/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.