🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nói rồi Tuệ Linh đứng dậy quay người định đi lên tầng. Hải Dương nhìn bóng lưng của mẹ, trái tim non nớt chợt cảm thấy hoảng loạn, cô linh cảm có điều gì chẳng lành. Hơn nữa cô cũng chưa biết tình hình của bố ra sao, phải nhờ mẹ gọi điện hỏi xem tại sao bố còn chưa về

Nghĩ vậy cô vội vàng chạy theo, bàn tay nhỏ níu lấy áo khoác ngoài của mẹ. Tuệ Linh bước đi rất nhanh và vội vã nên khi bị kéo lại, áo khoác bất ngờ trượt ra khỏi người một đoạn để lộ bên trong chiếc áo sơ mi loang lổ vết máu. Bà quay lại vội vàng kéo áo lên, cài cúc cẩn thận rồi lén lút nhìn Hải Dương.

Dù bà đã cố che đậy nhưng khi bà quay người lại Hải Dương vẫn nhìn thấy vết máu trước người mẹ mình. Cô hoảng hốt gọi to

- Mẹ? Máu kìa! Mẹ bị sao thế? Sao có nhiều máu thế? Mẹ!

Hải Dương lần đầu nhìn thấy nhiều máu như thế, chân tay luống cuống, lời nói cũng loạn xạ hết cả lên. Cô chạy đến ôm chặt tay mẹ không buông, miệng hỏi liên tục.

Tuệ Linh ôm trán, bất đắc dĩ nói

- Không, không phải máu của mẹ

Hải Dương khựng lại, tay ôm mẹ cũng buông lỏng ra. "Không phải máu của mẹ" là có ý gì? Nếu là máu của người khác thì tại sao lại dính vào mẹ? Tại sao mẹ phải giấu?

- Mẹ, mẹ giấu con cái gì đúng không?

Tuệ Linh muốn lảng tránh ánh mắt của con gái nhưng cô lại cứng đầu hỏi cho đến cùng. Một cảm xúc bi thương xông lên cổ họng khiến

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-hen-bien-khoi/3753694/chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ước Hẹn Biển Khơi
Chương 42: Quá Khứ (2)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.