La lá la một cô bé đang tự mình vẽ trên đồng cỏ xanh đột nhiên có một cậu bé chạy đến '' cậu là ai sao lại ở đây''
'' hì hì mình là người đến đây để vẽ chơi mà sao cậu lại hỏi mình câu đấy ''
Cô bé mỉm cười làm tim cậu thấy xao xuyến
- chán quá hay mình chơi trò gì nha- cô bé cười rồi cất dụng cụ đi chạy ra chỗ cậu bé đứng hai tay cầm bàn tay cậu bé kéo đi
- cậu thích chơi đến vậy sao - cậu bé nói với giọng hơi lạnh
- chỉ có nụ cười mới làm cho con người ta thoải mái mình đã hứa với mẹ là sẽ cười suốt không bao giờ khóc và buồn - cô bé ngước lên bầu trời trong xanh và cười buồn
- được cùng nhau chơi nào rồi cậu bé kéo tay cô bé cùng nhau chơi đùa nhìn rất hạnh phúc
- trong vô thức cậu bé thốt lên '' sau này làm vợ mình nha''
- cô bé mỉm cười đáp'' ai biết sau này nếu mình lớn k gặp lại nhau lỡ như cậu lấy người khác thì sao? Có lẽ 2 chúng ta sẽ chẳng bao giờ gặp lại
- cậu bé lấy từ trong túi ra một chiếc vòng tai có đính kim cương và nói'' sau này dù có không quen biết nhau nhưng có chiếc vòng này nhất định hai chúng ta sẽ gặp lại nhau lúc đó cậu sẽ phải làm vợ tớ''
- Được thôi nhưng lớn đã giờ chúng ta còn nhỏ nói rồi cô bé hôn vào má cậu bé rồi chạy đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-gi-em-khong-mang-han-thu/3228968/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.