Trong lúc Mạc Phi vẫn còn hoang mang thì Alan đã lẩm bẩm trong miệng câu thần chú gì đó. Một lúc sau, Mạc Phi trợn tròn mắt ngay khi nhìn thấy ánh sáng từ đâu xuất hiện, bao trùm lên khắp người mình.
- “Chuyện gì đang xảy ra vậy? Các người là muốn làm gì tôi?”
Mặc cho người con gái bên trong lồng sắt không ngừng lớn tiếng kháng cự, vị thầy pháp vẫn tập trung hoàn thành câu thần chú của mình. Về phần Nam Cung Thống, ông ta chỉ biết tròn mắt đứng lặng mà chờ chuyện lạ sắp xảy ra.
Đã vài phút trôi qua mà người bên trong lồng sắt vẫn vẹn nguyên hình dạng con người khiến Nam Cung Thống chau mày khó chịu. Ông ta dần dần mất kiên nhẫn bèn cất giọng hối thúc người bên cạnh:
- “Alan, thuật mà lão đọc, thực ra là có hiệu quả hay không? Tại sao đã hơn mười phút trôi qua, cô ta vẫn không chịu biến thành rắn chứ?”
Mặc cho Nam Cung Thống cằn nhằn bên tai, Alan vẫn nhắm mắt, kiên nhẫn hoàn thành bài chú. Liền sau đó, ông ta mở bừng mắt, nhìn thẳng về phía Mạc Phi, giật mình ngay khi nhìn thấy viên ngọc kì lạ phát sáng từ bên trong người cô, khóe môi lắp bắp nói với người bên cạnh:
- “Cô ta…cô ta…không phải là xà vương.”
- “Cái gì? Không thể nào?”
Nam Cung Thống lớn tiếng bác bỏ những lời bên tai mình. Mãi một lúc sau, ông mới lấy lại bình tĩnh mà khàn giọng gấp gáp nói:
- “Như thế thì…chúng ta bắt lầm người sao? Người đâu, mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-dinh-trang-tron-xa-vuong-biet-yeu/3513064/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.