- “Kì lạ, mình vẫn không tài nào cảm nhận được vị trí của quyển chú ma thuật đó. Chẳng lẽ, linh cảm mình và Lục Tây đều sai hoàn toàn sao? Nam Cung gia không phải kẻ thù truyền kiếp của Xà tộc.”
Lâm Quân Hạo trầm ngâm nghĩ ngợi. Một lúc sau, anh chợt nhớ đến mình nên quay trở về nói rõ chuyện này với Lục Tây. Ngay khi anh định bước ra phía cửa lớn vừa hay bị Nam Cung Thống đứng từ xa nhìn thấy. Nét mặt ông ta có chút hoảng hốt vì kế hoạch âm thầm bắt xà vương của đám thuộc hạ ở Lục gia vẫn chưa có hồi âm cho nên lập tức chạy đến chắn ngay trước mặt Lâm Quân Hạo, giọng điệu có chút không muốn đối phương trở về, lên tiếng nói:
- “Lục tổng khoan hẳn về sớm. Dù sao thì buổi tiệc này vẫn chưa kết thúc, vẫn còn nhiều tiết mục thú vị ở đằng sau.”
Trước lời đề nghị của chủ nhân buổi tiệc, Lâm Quân Hạo trong dáng vẻ của Lục Tây tỏ ra một khí chất cương quyết, không chút do dự mà gỏn gọn lên tiếng đáp:
- “Xin lỗi ngài Nam Cung, hôm nay tôi uống khá nhiều rượu, cảm thấy cơ thể khá mệt cho nên xin phép ngài trở về Lục gia sớm.”
Dứt lời, anh phất áo, dõng dạc tiến ra phía cửa liền bên tai truyền đến giọng nói đầy thiện chí của người đằng sau:
- “Nếu Lục tổng đã say như vậy, chi bằng tôi cử người lái xe đưa ngài trở về nhà. Như thế sẽ an toàn hơn.”
Trước lời đề nghị này, Lâm Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-dinh-trang-tron-xa-vuong-biet-yeu/3503370/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.