Nghe đến đây khiến Mạc Đào ồ lên một tiếng mà thắc mắc hỏi:
- “Vậy…ông ta có vợ rồi, đúng chứ?”
Lâm Lệ gật đầu, dõng dạc nói tiếp:
- “Có. Nhưng nghe bảo bà ấy đã mất từ rất lâu rồi. Kể từ sau khi vợ Nam Cung Thống mất, chưa từng thấy ông ta cưới thêm người phụ nữ nào khác mà chỉ tập trung vào sở thích cá nhân.”
Nghe đến đây khiến Mạc Đào nảy lên những mưu tính trong đầu mà nhếch môi cười gian xảo
- “Chẳng phải đây là cơ hội tốt của mình hay sao. Chỉ cần mình thành công trở thành người phụ nữ của Nam Cung Thống, chẳng phải mình muốn thứ gì quý hiếm trên đời đều sẽ có được hay sao?”
Về phía Lục Tây, ngay sau khi trở vào phòng làm việc, anh lập tức ném chiếc thắt lưng vừa mới nhận từ Nam Cung Thống vào thùng rác liền sau đó thiêu rụi thành tro. Vẻ mặt mệt mỏi mà nằm ngả lưng ra sofa.
- “Mình tức giận đến mức suýt chút nữa mất kiểm soát mà biến thành hắc xà.”
Trong lúc anh đang ôm đầu mệt mỏi, vừa hay Mạc Phi đứng phía ngoài gõ cửa lớn. Nhận ra giọng nói của cô, anh lập tức cất giọng nói vọng:
- “Em vào đi.”
Được sự cho phép, Mạc Phi nhẹ nhàng mở cửa bước vào. Nhẹ nhàng đặt tách cà phê xuống bàn, liền sau đó phát hiện nét mặt không được tốt của người trên sofa mà trở nên lo lắng, nhỏ giọng quan tâm hỏi:
- “Lục Tây, anh thấy không khỏe trong người sao?”
Nghe cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-dinh-trang-tron-xa-vuong-biet-yeu/3485561/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.