Một lúc lâu sau, chợt nhận nghĩ đến tâm trạng vô cùng hoảng sợ của người con gái, liền lập tức, Lục Tây với lấy chiếc chăn dày mà trùm kín người của Mạc Phi lại, sau đó đẩy cô ra xa mà nghiến răng nói chậm từng chữ:
- "Mạc Phi, em mau ra ngoài đi và đừng quay trở vào đây, có biết không?"
Hơi thở Lục Tây lúc này đã trở nên gấp gáp. Anh vẫn còn một chút lí trí, không muốn làm tổn thương đến người con gái này mà hắng giọng đuổi cô ra ngoài để một mình hứng chịu sự dẫn xé từ chất bột còn thấm trên da.
Graaaaaa....
Nghe anh nói, Mạc Phi khẽ gật nhẹ đầu mà hớt hải chạy thật nhanh ra ngoài. Cánh cửa vừa khép lại cũng là lúc Lục Tây trở lại hình dạng hắc xà mà lặng lẽ bò lên trên phía giường.
Sáng hôm sau....
Kể từ đêm bất ổn hôm qua, Mạc Phi cảm giác được rằng Lục Tây đang phải chịu sự dăn xé gì đấy cho nên không khỏi lo lắng mà nhẹ nhàng mở cửa bước vào phòng anh tìm hiểu tình hình.
Ngay khi nhìn thấy phía trên giường là một con hắc xà khiến cô giật mình hoảng sợ, toan hét thật lớn nhưng sớm nhận ra điều gì đó mà lấy lại bình tĩnh, cất giọng nói chuyện với nó:
- "Là Dennis đúng không?"
Nghe tiếng cô, hắc xà lập tức khè chiếc lưỡi nhọn dài đe dọa. Tuy nhiên, nó chẳng hể lao đến cắn cô mà giữ một khoảng cách nhất định. Cảm thấy con vật này quả không đáng sợ như những gì mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-dinh-trang-tron-xa-vuong-biet-yeu/3328922/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.