Lâm Quân Hạo nhếch môi bật cười liền sau đó đi dạo quanh căn phòng, bàn tay tinh nghịch khẽ chạm vào một vài thứ linh tinh trên bàn làm việc của Lục Tây. Bất ngờ, anh lớn giọng, ngón tay chỉ vào phía sau vạt áo của người đang ngồi ung dung trên ghế, vẻ mặt hiện rõ sự hốt hoảng:
- "Lục Tây, cậu sắp biến thành rắn có phải không?"
Lục Tây ngay khi nghe những lời này mà trở nên lúng túng vội vàng xoay người kiểm tra thì bỗng nghe giọng cười phá lên của người cạnh đó. Ngay lập tức, sắc mặt anh lập tức sa sầm xuống nhíu mày nhìn Lâm Quân Hạo, lạnh giọng nói:
- "Đừng có lấy chuyện này ra để châm chọc tôi. Nếu như để bất kì ai biết được sự thật tôi chính là xà vương thì cậu biết tay tôi đấy."
Nghe đến đây, Lâm Quân Hạo khẽ nhướng mày liền sau đó nhếch môi gật đầu, anh trầm giọng đáp:
- "Tôi chẳng qua là muốn thay đổi bầu không khí cho bớt căng thẳng mà thôi."
Trước khi rời khỏi, Lâm Quân Hạo còn không quên xử lí sạch sẽ đĩa trái cây trên bàn còn không quên đá lông nheo với người đối diện liền sau đó biến mất.
Thoáng chốc cũng đã đến giờ về, Lục Tây khẽ đưa mắt nhìn đồng hồ. Bây giờ cũng đã hơn bảy giờ tối liền lập tức, anh lái xe trở về nhà.
Trên đường trở về Lục gia, anh vô tình nhìn thấy một đám người ở ngay phía trước. Đa số họ là đàn ông hiện đang bao quanh một con rắn với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-dinh-trang-tron-xa-vuong-biet-yeu/2667285/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.