Nỗi sợ hãi khi nãy vẫn còn hiện rõ lên gương mặt của Mạc Phi khiến cô đưa tay gõ cửa liên tục phòng của Lục Tây.
- "Lục Tây...Lục Tây, tôi không muốn ở lại đây nữa. Ở đây có rắn...tôi...tôi vừa bị nó cắn khi nãy."
Mãi một lúc sau, người phía trong mới đi ra mở cửa. Lục Tây vẻ mặt như còn đang ngáy ngủ và vẫn không biết chuyện gì đã xảy ra, anh khó hiểu hỏi:
- "Có chuyện gì ngày mai hẳn nói. Bây giờ tôi không còn sức để mà nghe em nói chuyện. Hiện tại tôi rất buồn ngủ."
Dứt lời, anh khẽ ngáp một tiếng dài, liền sau đó toan khép cửa phòng lại thì người trước mặt đã nhổ bào tới ôm chặt lấy anh, lắp bắp năn nỉ:
- "Bây giờ tôi không dám trở về phòng. Có thể...có thể con rắn ấy sẽ quay trở lại cắn tôi một lần nữa."
Nghe những lời này của cô khiến Lục Tây thực sự không kiềm được mà sắp bật cười đến nơi nhưng anh vẫn cố gắng kìm nén lại, sau đó ôn tồn đáp:
- "Được rồi. Vậy thì tối nay, em ngủ lại phòng tôi vậy."
Không chờ Mạc Phi trả lời, anh nhanh tay nhấc bổng người cô lên, sau đó đặt xuống giường, trầm giọng nói:
- "Vậy tối nay em cứ ngủ tạm trên giường, còn tôi sẽ ngủ trên ghế."
Nói rồi, anh chỉ tay về phía chiếc ghế sofa được đặt ở một góc bên trong phòng ngủ, sau đó chậm rãi ôm lấy mền gối mà ngả lưng xuống, sau đó nhắm mắt ngủ thiếp đi.
Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-dinh-trang-tron-xa-vuong-biet-yeu/2667272/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.