Lúc Stephen bước nhanh qua hai gã công tử bột trẻ tuổi đang rút lui về những chiếc xe ngựa của họ là mười một giờ năm phút, những gã này đang thất vọng sau khi bị quí bà Letitia Vickery đuổi ra vì đã không tới trước 11 giờ. Người bảo trợ đang đóng cánh cửa khi Stephen gọi to bà ta bằng một giọng trầm, cảnh báo, "Letty, đừng có to gan đóng cái cửa quỉ quái đó trước mặt tôi!".
Nhảy dựng lên tức giận, bà ta nhìn chăm chú vào cái bóng đen ở quá xa ánh sáng trên lối vào, khi bà ta xoay xở để đóng nó lại. " Bất kể ngài là ai, ngài đã quá trễ."
Stephen đưa chân vào ô cửa để chặn bà ta lại. " Tôi nghĩ là bà nên cân nhắc một ngoại lệ".
Khuôn mặt khinh khỉnh của bà ta hiện lên trên góc ánh sáng ở giữa khung và cạnh của cánh cửa. "Chúng tôi không có ngoại lệ, thưa ngàiii!"
Bà ta nhìn thấy chàng là ai, và một cái nhìn kì lạ không tin được ngay lập tức làm tiêu tan vẻ mặt kiêu căng lạnh lùng của bà ta. "Langford, là ngài à?"
"Tất nhiên là ta, bây giờ hãy mở cửa đi," Stephen ra lệnh nhẹ nhàng.
"Ngài không thể vào"
"Letty", chàng nói với một sự kiên nhẫn gượng ép, "đừng có làm ta phải nhắc lại một cách không dễ chịu những lần bà đã mời ta đến những chỗ kém thích hợp hơn chỗ này – và với ông chồng nghèo khổ gần như bị lãng tai của bà."
Bà ta mở cánh cửa, nhưng đứng chắn ngang vào chỗ mở.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/until-you-em-co-de-ta-hon-em-khong/1997937/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.