Editor: Tranh
Thứ tư lúc Lăng Tị Hiên nói muốn mang trái cây trả lại cho mình, Lâm Dung cho rằng anh sẽ mang tới cho cô một đống trái cây lớn, vì vậy sau khi nhận được điện thoại ngay cả quần áo cũng chưa thay, hưng phấn mang dép chạy xuống dưới chuẩn bị lấy trái cây.
Lăng Tị Hiên chú ý dừng xe cách ký túc xá một khoảng cách nhất định như cũ, lúc thấy Lâm Dung ra đại sảnh, anh liền hạ kính xe xuống nhìn Lâm Dung chạy tới, rất nhanh liền chú ý đến Lâm Dung ngay cả dép cũng chưa đổi, Lăng Tị Hiên liền chuyển tầm mắt nhìn bàn chân trắng của Lâm Dung, màu xanh của dép tôn lên bàn chân nhỏ xinh mang theo ý tứ đáng yêu, màu xanh dương của dép cũng làm cho ngón chân nổi lên một mảnh trắng trong suốt dưới ánh mặt trời, vẫn cứ nhìn Lâm Dung nên khi Lâm Dung đã tới trước mặt mình Lăng Tị Hiên vẫn không có chú ý, cho đến lúc Lâm Dung nhìn vào trong xe một vòng, không có phát hiện tung tích trái cây gì đó, liền hỏi anh: “Không phải nói đưa trái cây cho em sao? Đồ đâu?”
“Ồ, trái cây còn chưa mua, bởi vì không biết em thích ăn những loại trái cây nào, cho nên chuẩn bị dẫn em đi chọn, trước em nên đi thay giày!” Nói xong, Lăng Tị Hiên buồn cười nhìn chân của Lâm Dung.
Mặt của Lâm Dung lúc xanh lúc đỏ, hung ác trợn mắt nhìn Lăng Tị Hiên một cái, cô liền chạy lên lầu.
Lâm Dung vốn tưởng rằng phải đi siêu thị hoặc là cửa hang trái cây, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ung-dung-nem-but/99860/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.