Lúc Tề Tán Nhân mang theo hai ly cà phê từ cửa hàng tiện lợi đi ra, Lý Tịnh Á vẫn còn bận nói chuyện với người ở đầu kia của điện thoại.
Bởi vì thời tiết rất dễ chịu, cửa sổ xe được hạ xuống, anh có thể cách khoảng cách năm bước cẩn thận quan sát cô.
Người phụ nữ này không quá thông minh, cũng không có diễm quan quần phương tử sắc (*),nhưng mà, tại sao lại khiến cho anh nhớ thương như thế đây? Biết rõ bây giờ mình không quá thích hợp có quan hệ nam nữ, mặc kệ đi tới chỗ nào, đều sẽ có người nhận ra anh, cô càng không phải là loại phụ nữ anh có thể trêu chọc, nhưng lần đầu tiên anh khát vọng một người phụ nữ như vậy, anh muốn cô!
(*) Chỉ người phụ nữ rực rỡ, xinh đẹp có thể áp đảo người khác.
Cuối cùng Lý Tịnh Á cũng kết thúc điện thoại, nhìn cực kỳ uể oải, nhưng hô hấp nhất thời cứng lại nhịp tim đập càng ngày càng nhanh giống như tiếng trống trận đinh tai nhức óc.
"Làm sao anh lại đứng ngẩn người ở chỗ đó?"
Cất mấy bước, anh đưa một ly cà phê cho cô. "Anh không cẩn thận bị sắc đẹp mê hoặc."
"Đàn ông!" Cô hừ một tiếng cười lạnh, ra vẻ trấn định quay đầu ngồi thẳng người, thúc giục: "Nếu anh không xuất phát, tôi sẽ bắt taxi trở về!"
Anh bước nhanh vòng qua đầu xe lên xe, xe lại một lần nữa chạy trên đường.
Uống xong cà phê trong tay, Lý Tịnh Á đột nhiên nhớ tới một chuyện rất quan trọng. "Chúng ta đang đi đâu?"
"A,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ung-cu-vien-ong-xa-dau-tien/88305/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.