Không sai, cô muốn trước khi qua tết âm lịch bán mình ra ngoài, nhưng mẹ già có cần gấp gáp như vậy không?
Lấy thư của mẹ già ra khỏi một túi hình thật dầy, Lý Tịnh Á thật đúng là dở khóc dở cười, không tới một tuần lễ, mà mẹ già đã có thể tìm được nhiều đối tượng xem mắt như vậy, thật không tin nổi!
Rõ ràng cô đã nói với mẹ già, mặc dù trước tiên cô muốn xem qua hình chụp, nhưng mà mẹ già cũng phải loại bỏ bớt đối tượng chứ, không cần người nào cũng ném cho cô, giống như bây giờ cô là thùng rác gia đình chuyên phân loại đồ bỏ đi mà không thể nói ‘NO’, tốt xấu gì cô cũng phải kiểm tra sao!
Dạo bước đi xuyên qua giữa vườn hoa, cô lấy vài tấm hình ra, tấm thứ nhất đã đánh bại cô, người đàn ông này mới nhìn đã thấy giống như một con mọt sách, kiểu dáng của cặp mắt kiếng đen giống như nói số độ rất lớn, lật sang tấm hình phía sau, ở phía trên mẹ già còn ghi tư liệu về người này —— năm nay ba mươi mốt tuổi, hơn cô bốn tuổi, điểm này ngược lại phù hợp với điều kiện của cô, nhưng mà, tại sao lại là một nghiệp vụ (*) đây?
(*) Nghĩa là kĩ năng, biện pháp thực hiện công việc chuyên môn của một nghề nghiệp.
"Đây là cái gì?" Tề Tán Nhân tò mò từ phía sau nói vào bên tai Lý Tịnh Á.
Cô hoảng sợ nhảy lên, đầu đụng vào cằm của anh, trong nháy mắt hình chụp trên tay rơi đầy đất.
"Thật xin lỗi, thật xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ung-cu-vien-ong-xa-dau-tien/88300/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.