Khu vực mộc nhân thung trận thứ ba này có thay đổi khác biệt rõ rệt, trong khi hai đứa tôi chưa kịp nhận ra, vẫn đang chờ mộc nhân tiến đến gần giáp công thì vun vút đã nghe những tiếng binh khí vụt chém vào không khí bên tai, chỉ khi cảm nhận được luồng gió đến gần chúng tôi mới nhận ra được đó là những cây trường thương. Xem như tính toán trước đây đã sai bét, tại sao lại không nghĩ ra cổ nhân đã chế tác được mộc nhân dụng kiếm, thì cũng dư sức để có thể chế thêm mộc nhân dùng thương chứ. Biết đâu còn có mộc nhân bắn cung tên hay nỏ thì chúng tôi đã sớm thành bầy nhím rồi, lúc này chỉ biết cố gắng né tránh đòn công của tám thanh trường thương hai bên thạch đạo. Do độ dài của thương và kiếm là khác nhau, lực tác động lên chúng tôi lúc này lớn hơn nhiều, nếu lúc trước có thể dùng cầm nã thủ cản những thế chém của kiếm, thì bây giờ tôi chỉ có thể lách người khỏi những đòn hiểm hóc mà thôi. A Lủ cũng rất khó khăn trong trận, vì khoảng cách đến mộc nhân là quá lớn, chúng tôi không có cách nào để chủ động tấn công, hơn nữa tư thế đánh của mộc nhân biến đổi liên tục không theo những trình tự nhất định như trước nữa, lúc thì đâm, khi thì chém chứng tỏ cơ quan lần này được thiết lập tinh vi hơn rất nhiều, tôi còn cảm thấy chúng đang phối hợp với nhau rất nhịp nhàng, trong khi tôi và A Lủ đã bắt đầu loạn, khi tránh đòn liên tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ung-chau-tang-coc/83345/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.