*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Buổi tối trời có trăng, khu rừng sáng lên màu vàng huyền ảo. Tối nay không đi săn nên chúng tôi ăn đồ hộp mang theo, tôi và Lủ ngồi hút thuốc như thói quen sau bữa ăn, nhìn trời đêm đầy cảm khái, chuyến đi dù nguy hiểm trùng trùng nhưng làm tôi kích thích vô cùng. Sau khi thấy nghỉ ngơi đã đủ, cả đoàn đứng lên, đi bộ băng rừng đến ngọn đồi trọc. Kiểm tra lại khí giới, A Lang dùng nỏ, có lên sẵn tên độc đầu bịt sắt. A Lủ chán Pạc Họoc rồi nên không dùng nữa dù trong súng vấn còn ba viên đạn, nó quyết định dùng hán đao, thứ vũ khí quen tay sở trường. Tôi và An vẫn dùng súng, đi ngay phía sau. Đoàn thám hiểm từng bước chậm rãi, nhẹ nhàng tiếp cận sườn đồi từng chút một, mà kể cả muốn đi nhanh cũng bất khả thi vì cây cối chằng chịt, ánh trăng sáng cũng không thể lọt qua được những tán cây cổ thụ ngàn năm rậm rạp tươi tốt.
Khi chỉ còn cách đồi trọc hơn ba trăm mét, gặp một con suối cạn, chúng tôi tạm nghỉ, lúc này giáo sư Minh mới đưa ống nhòm lên quan sát tình hình khu đồi trọc rồi ông nhận định chỉ cần băng suối có thể thoải mái tiến lên, bên kai suối đường đến ngọn đồi không có cây cối lớn, thậm chí cỏ dại cũng rất ít, bất chợt đang nói, ông dừng lại, quay qua ra hiệu giữ im lặng, rồi đưa ống nhòm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ung-chau-tang-coc/83341/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.